Hoàng Nghi Lâm
Có những lúc
lốc xoáy qua đời tôi
Có những lúc
nước mắt cay bờ môi
Có những lúc
lặng lẽ tôi tìm tôi
Có những lúc
ngồi nhìn sao đổi ngôi
Có những lúc
thức suốt đêm chờ nắng
Có những lúc
một mình trên phố dài
Có những lúc
trống vắng không còn ai
Tôi bơ vơ
trôi đi giữa dòng đời
Chờ một ngày nắng lên
sưởi ấm con tim lạnh giá
Và chờ một ngày gió lên,
cùng tôi cầm tay dạo chơi khắp chốn
Bỏ hết sau mình bao nỗi buồn,
bỏ hết sau mình câu dối lừa,
bỏ hết sau mình lau nước mắt,
quên đi quên đi tiếc mà chi.
Gọi nắng mang về đôi mắt hồng,
để những đêm dài sưởi ấm lòng.
Gọi gió mang về đây nỗi nhớ,
không mang tên nhau suốt cuộc đời...
Có những lúc
lốc xoáy qua đời tôi
Có những lúc
nước mắt cay bờ môi
Có những lúc
lặng lẽ tôi tìm tôi
Có những lúc
ngồi nhìn sao đổi ngôi
Có những lúc
thức suốt đêm chờ nắng
Có những lúc
một mình trên phố dài
Có những lúc
trống vắng không còn ai
Tôi bơ vơ
trôi đi giữa dòng đời
Chờ một ngày nắng lên
sưởi ấm con tim lạnh giá
Và chờ một ngày gió lên,
cùng tôi cầm tay dạo chơi khắp chốn
Bỏ hết sau mình bao nỗi buồn,
bỏ hết sau mình câu dối lừa,
bỏ hết sau mình lau nước mắt,
quên đi quên đi tiếc mà chi.
Gọi nắng mang về đôi mắt hồng,
để những đêm dài sưởi ấm lòng.
Gọi gió mang về đây nỗi nhớ,
không mang tên nhau suốt cuộc đời...
Bỏ hết sau mình bao nỗi buồn,
bỏ hết sau mình câu dối lừa,
bỏ hết sau mình lau nước mắt,
quên đi quên đi tiếc mà chi.
Gọi nắng mang về đôi mắt hồng,
để những đêm dài sưởi ấm lòng.
Gọi gió mang về đây nỗi nhớ,
không mang tên nhau suốt cuộc đời...