Thôi từ nay anh sẽ
Âm thầm xa em
Viết nỗi nhớ lên giấy ghi lại!
Trong đêm mưa buồn?
Đôi mi ai buồn khẽ buông
Ai rồi sẽ cũng lớn.
Chẳng còn như xưa
Em đi rồi anh nhung nhớ sao vừa
Phải như em ở đây
Ôm anh lúc này
Một chút hy vọng
Một chút mơ mộng
Rồi hóa cơn mưa mùa đông
Em có hay chăng là anh
Vẫn cố tìm em nơi xứ xa
Ngàn ánh sao trời lặng lẽ bên đời
Một phút giây anh đánh rơi
Em ở đâu em về
Quê hương vẫn luôn có anh gần kề
Mà tại vì sao em ơi
Em quên mất câu thề.
Nỗi buồn là vì em ơi không về
Nếu nếu như anh chẳng còn
trên cõi đời hay yêu nữa
Em có tin anh cũng thừa
Thôi chúc em gia đình yên vui
Hãy quên đi cuộc tình mình
Anh còn thương
Hay nhớ em chẳng quan tâm
Chắc cũng xóa đi hết
Câu chuyện trăm năm.
Em à thôi xem như là đã qua.
Sương còn vương nhánh lá
Mai vàng đơm hoa
Em như loài chim tung cánh bay và
Bỏ lại anh lẻ loi
Một kiếp phong trần đã biết bao lần
Tìm dáng ai in bàn chân
Nơi phố hoa giăng đèn
Em ơi có cần ai che tấm thân.
Dù biết lỡ làng lại vỡ cung đàn
Một phút giây anh vẫn cười
Nơi giá băng tâm hồn
Mong manh nhất khi ta chạm lòng người
Mà tại vì sao em ơi
Em quên mất câu thề
Nỗi buồn là vì em ơi không về
Nếu nếu như anh chẳng còn.
Ở trên cõi đời hay yêu nữa
Em có tin anh cũng thừa
Thôi chúc em gia đình yên vui
Hãy quên đi cuộc tình mình
Mà tại vì sao em ơi.
Em quên mất câu thề
Nỗi buồn là vì em ơi không về
Nếu nếu như anh chẳng còn
Ở trên cõi đời hay yêu nữa
Em có tin anh cũng thừa
Thôi chúc em gia đình yên vui
Hãy quên đi cuộc tình mình
Vì sao không thể cho ta thành đôi
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Hỏi ai đã gieo duyên tình trái ngang