Bao nhiêu năm rồi...
còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh.. cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta.. đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm.. một cõi đi về.
Lời nào của cây.. lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say
một đời thật nhẹ.. ngày qua
Vừa tàn mùa uân.. rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu
nghe chân ngựa về.. chốn.. a.
Mây che trên đầu.. và nắng trên vai
Đôi chân ta đi.. sông còn ở lại
Con tinh yêu thương.. vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta.. hiện bóng con người.
Thành phố nào.. nhớ không anh?
Nơi chúng mình.. tìm phút êm đềm
Thành phố nào.. vừa đi đã mỏi
Đường quanh co.. quyện gốc thông già
Chiều đan tay.. nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ.. làm hồng môi em
Mắt em buồn.. trong sương chiều
Anh thấy đẹp hơn.
Một sáng nào.. nhớ không anh?
Ngày Chúa Nhật.. ngày của riêng mình
Thành phố buồn.. nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa.. chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau.. trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu.. đẹp mộng yêu đương
Chúa thương tình.. sẽ cho mình
mãi mãi gần nhau.
Nắng có còn.. hờn ghen môi em
Mưa có còn.. buồn trong mắt trong
Từ lúc... đưa.. em về
Là biết... a.. nghìn trùng.
Suối đón từng.. bàn chân em qua
Lá hát từ.. bàn tay thơm tho
Lá khô.. vì đợi chờ
Cũng như đời người.. mãi âm u.
Nơi em về.. ngày vui không em
Nơi em về.. trời anh không em
Ta nghe.. nghìn giọt lệ
Rớt uống thành.. hồ nước long lanh.
Nơi em về.. ngày vui không em
Nơi em về.. trời anh không em
Ta nghe.. nghìn giọt lệ
Rớt uống thành...
hồ nước.. long... lanh.