Chậm lại thôi em...
ngồi xuống đây...anh kể em nghe
Câu chuyện của người nghệ sĩ tự kỉ
suốt thời gian dài anh đã bao che
Là thằng nhóc thất bại trong tình yêu...
lối sống trong 2 chữ quạnh hiu
Ước mơ của anh đơn giản
là đến 1 ngày sẽ có một người hiểu
Họ hiểu là hiểu vậy thôi...
về hành động đã khác vậy rồi....
Với từng lời yêu anh phải cạy môi
để nghe âm thanh từ nơi tăm tối
Là lời nói dối anh thường nghe...
là sự lầm lỗi trong niềm tin
Mà anh vẫn luôn từng ngày lầm tưởng
là anh đã có một nơi yên bình
Và rồi họ đi....
từng người một nối gót theo nhau
Trên mỗi bước đi để lại dấu chân
in đậm từng chút để nhắc anh đau
Nhưng đến 1 ngày
có 1 người mang theo tâm hồn gợi sóng của biển
Đã tạt vào bờ xóa hết dấu chân
từng làm anh nhói những ngày đầu tiên
Vẽ tương lai lên bờ cát trắng....
nhắc ánh nắng để gọi ban mai
Và kéo anh lên từ nơi trầm lắng
để nở nụ cười và khẽ dang tay
Ôm chặt lấy anh không buông bỏ
cho anh được hôn đôi môi đỏ
Để anh được cầm đôi tay nhỏ....
Chỉ thẳng vào gương..chính là em đó
Hãy để anh kể cho em nghe
về chuyện tình yêu đẹp nhất của anh
Không màu mè cũng chẳng phức tạp
mà chỉ đơn giản đó là của anh
Người yêu anh thích màu tím...
màu thật buồn nhưng lại thủy chung
Thích đi dạo giữa nơi phố biển
cho mái tóc mềm được gió thổi tung
Thích anh kể những câu truyện ma
mặc dù ngoài trời thì đã về đêm
Thích bay nhảy 1 cách tung tăng
nhưng vẫn dừng lại khi anh nói về em
Tất cả những việc này... đã đủ chưa
Đã đủ cho anh ôm chặt và cản cơn gió khi mây ở đó
đang kéo nhau về bên lề để rũ mưa
Anh sẽ kể tiếp cho em nghe
những thói xấu mà em đang có
Và những thói xấu mà anh từng có
nhưng chỉ vì em nên anh đang bỏ
Anh từng thức đến 3h sáng...
ráng cố gắng chẳng vì 1 ai
Luôn thu mình lại ra khỏi thế giới
chẳng hề mong muốn có 1 bàn tay
Nhưng hôm nay đó thì lại khác đó
có cảm giác nào trộn đâu đây
Để anh quay mặt nhìn về hướng gió
ờ anh thay đổi lúc nào không hay
Không còn ngồi hàng giờ trên máy
mà chẳng quan tâm mọi thứ xung quanh
Nhìn cuộc đời bằng đôi mắt khác
không còn thất vọng và đầy trốn tránh
Còn em thì vẫn như thế...
vẫn thức dậy vào mỗi buổi trưa
Vẫn làm anh lo lắng cả ngày
khi chỉ lót dạ bằng 1 ly sữa
Luôn khiến anh đứng ngồi không yên
khi em đang nghiêng về những nỗi buồn
Cảm giác bất an vẫn đang tồn tại
vì sợ 1 ngày em sẽ “đi luôn”
Những cuộc gọi không được bắt máy
là những cái nháy nhịp đập trong tim
Khi em vẫn chưa ở yên 1 chỗ
anh gánh nỗi khỗ thấp thỏm không im
Để anh kể em nghe cảm giác
khi có 1 ngày không tìm được em
Anh sẽ lật tung mọi thứ anh thấy
trên đường anh bước khi tìm lại em!
Hãy để anh kể cho em nghe
về chuyện tình yêu đẹp nhất của anh
Không màu mè cũng chẳng phức tạp
mà chỉ đơn giản đó là của anh
Người yêu anh thích màu tím...
màu thật buồn nhưng lại thủy chung
Thích đi dạo giữa nơi phố biển
cho mái tóc mềm được gió thổi tung
Thích anh kể những câu truyện ma
mặc dù ngoài trời thì đã về đêm
Thích bay nhảy 1 cách tung tăng
nhưng vẫn dừng lại khi anh nói về em
Tất cả những việc này... đã đủ chưa
Đã đủ cho anh ôm chặt và cản cơn gió khi mây ở đó
đang kéo nhau về bên lề để rũ mưa
Hãy để anh kể cho em nghe
về chuyện tình yêu đẹp nhất của anh
Không màu mè cũng chẳng phức tạp
mà chỉ đơn giản đó là của anh
Người yêu anh thích màu tím...
Thích đi dạo giữa nơi phố biển
cho mái tóc mềm được gió thổi tung
Thích anh kể những câu truyện ma
mặc dù ngoài trời thì đã về đêm
Thích bay nhảy 1 cách tung tăng
nhưng vẫn dừng lại khi anh nói về em
Tất cả những việc này... đã đủ chưa
Đã đủ cho anh ôm chặt và cản cơn gió khi mây ở đó