Có những lúc em mơ tình ta mãi không xa rời (rời)
Có những lúc em mơ bên anh cùng nhìn sao rơi (rơi)
Bỗng thức giấc cơn mơ cùng anh khuất xa chân trời (trời)
Ôm lòng đau đầy vơi khi tình yêu giờ đây mãi buông lơi-ơi-ơi-ơi
Không gian quạnh hiu buộc anh rời xa em
Khi không còn nhau, tình nghe thật mong manh
Mà người đâu hay, người quay mặt đi quá nhanh
Có đâu nào hay trong màn đêm, chỉ còn nỗi đắng cay riêng mình em
Vì anh giờ đã quên
Có đâu nào hay anh đổi thay dù yêu dấu vẫn mãi đong đầy
Cố chôn niềm đau sâu vào tim và đành thôi lãng quên
Tình yêu giờ như là cánh chim
Đã bay về nơi phương trời xa, để lại nơi đây nỗi nhớ thiết tha
(Nỗi nhớ thiết tha)
(Nỗi nhớ thiết, thiết, thiết tha)
(Tha, tha)
(Tha, tha, thiết, thiết, thiết, thiết tha)
Em đã chới với cùng nghìn trận đấu, nơi mà em mất dấu an yên thuở ấu
Tay trong tay hold, hold nhưng mà không thấu
Những gì mà anh giấu, giấu, how can I know? (I know)
Em đã thấy điều mà không nên thấy
Hoặc là phải nên thấy từ người mà em sắp lấy, yeah
Nên tập lấy đà để mà bước qua, hộp Pandora, quà đầy xót xa
Nhưng vẫn mở ra và đầy hỗn mang
Anh luôn bay đi xa, anh là gió mà
Níu chặt anh trong tay đúng thật khó nha
Tay chẳng thể giữ gió, chỉ chờ ngó, đợi gió về
Môi buông câu hứa đã vội tưởng là ước thề
Màn kịch hay (màn kịch hay) phải khép màn (phải khép màn)
Yeah (hah-hah-hah-hah), whoo
Không gian quạnh hiu buộc anh rời xa em
Khi không còn nhau, tình nghe thật mong manh
Mà người đâu hay, người quay mặt đi quá nhanh
(Không gian quạnh hiu buộc anh rời xa em)
(Khi không còn nhau, tình nghe thật mong manh)
(Mà người đâu hay, người quay mặt đi quá nhanh)
Có đâu nào hay trong màn đêm, chỉ còn nỗi đắng cay riêng mình em
Vì anh giờ đã quên
Có đâu nào hay anh đổi thay dù yêu dấu vẫn mãi đong đầy
Cố chôn niềm đau sâu vào tim và đành thôi lãng quên
Tình yêu giờ như là cánh chim
Đã bay về nơi phương trời xa, để lại nơi đây nỗi nhớ thiết tha