NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG
Tân nhạc: Hàn Châu,
Cổ nhạc: Quế Chi
Upload by TranTran1307
Chúc các bạn ca hát vui vẻ.....
Nhạc
Nữ: Mỗi năm đến hè
lòng man mác buồn.
Chín mươi ngày qua
chứa chan tình thương.
Nam: Ngày mai xa cách
hai đứa hai nơi.
Phút gần gủi nhau mất rồi.
Tạ từ là hết người ơi!
Nữ: Tiếng ve nức nở
buồn hơn tiếng lòng.
Biết ai còn nhớ
đến ân tình không?
Nam: Đường xưa in bóng
hai đứa nay đâu?
Những chiều
hẹn nhau phút đầu
Nữ: Giờ như…
nước…trôi…qua…cầu…
Vọng cổ
Nam: Hỡi cô em gái ngây thơ
với tà áo trắng
phất phơ bay trong gió.
Vì đâu em đứng
ngẩn ngơ bên song cửa,
nhìn xác phượng rơi rơi
nhuộm đỏ…… sân… trường
Nữ: (giọng nhạc)
Mỗi năm đến hè
lòng man mác buồn…
Nam: Mỗi năm đến hè
ngậm ngùi tương biệt,
khi tiếng trống trường
rộn rả vang lên.
Nữ: Ba tháng bãi trường,
chín mươi ngày xa cách.
Cuối niên học nầy
mình gặp lại nữa không anh?
Nam: Ba tháng bãi trường
em trở lại quê hương.
Tà áo trắng không còn
quyện bay trong gió sớm…
Nữ: Lớp em cách lớp anh
bởi một sân trường rộng lớn.
Tàng phượng che ngang
hoa phượng thắm sân trường.
Nam: (giọng nhạc)
Tiếng ve nức nỡ
buồn hơn tiếng lòng.
Nữ: Nghe tiếng ve sầu
bỗng nhiên em muốn khóc!
Vì biết mình
sắp sửa phải xa nhau.
Nam: (giọng nhạc)
Ngày mai xa cách
hai đứa hai nơi.
Phút gần gũi nhau mất rồi,
tạ từ là hết người ơi!
Nữ: (về vọng cổ)
Biền biệt nhau rồi t
hương nhớ cũng đầy vơi…
Nhạc
Nữ: Giã biệt bạn lòng ơi!
Thôi nay xa cách rồi.
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi.
Buồn riêng một mình ai.
Chờ mong từng đêm gối chiếc.
Mối u hoài nầy anh có hay?
Nam: Nếu ai đã từng
nhặt hoa thấy buồn.
Cảm thông được nỗi
vắng xa người thương.
Nam+Nữ: Màu hoa phượng thắm
như máu con tim.
Mỗi lần hè thêm kỷ niệm.
Nam: Người xưa biết đâu… mà… tìm…
Vọng cổ
Nữ: Mỗi lượt hè đến rồi đi
với nắng chia ly,
với chiều mắt đợi.
Xác phượng còn đây,
sân trường còn đó
mà bóng người thương
vời vợi ở……phương…nào
Ba tháng chia tay
còn vương đọng hương sầu.
Trong lớp học nhìn ra
ngoài cửa lớp.
Xác phượng hồng
như màu máu của tim ai.
Nam: (giọng nhạc)
Màu hoa phượng thắm
như máu con tim.
Mỗi lần hè thêm kỷ niệm.
Người xưa biết đâu mà tìm.
Nữ: Bài ca trong lớp
chiều tương biệt.
Không dám nhìn ai
cũng nghẹn ngào.
Nam: Hởi cô em gái
ngây thơ bé bỏng.
Cho anh cài lên
mái tóc một cành hoa.
Hoa phượng vỹ anh
nhặt trên sân trường cũ,
em giữ gìn
kỷ niệm một tình thương.
Nữ: Nhìn hoa phượng vỹ
rơi theo gió.
Mang cả nỗi niềm
của nhớ thương.
Nam: Người đi
một nắng hai sương.
Xa ngôi trường cũ
vấn vương tâm hồn.
Bao năm rồi anh không
về thăm ngôi trường cũ.
Không biết người
em gái nhỏ đã về đâu?
Mỗi lần nhìn
xác phượng rơi trước ngõ.
Anh bùi ngùi
nhớ lại tuổi thần tiên./.
Thank you!