Mời anh về hà tĩnh đi dọc đường cái quan vào tận
Đèo Ngang rồi vòng lên Rú lệ
Trên đường xuôi xuống bể ghé đức thọ hương sơn
Can Lộc vào cẩm xuyên thạch hà ra hồng lĩnh
Ta qua huyện nghi Xuân viếng thăm mộ nguyễn du
Rồi lên đồi cụ phan ghé qua nhà trần phú
Nhớ lại ngày đánh mỹ ta ngược về khe dao
Nghe bạch đàn xôn xao chuyện
Ngã ba đồng Lộc hà tĩnh ơi
Rằng biết nước sông la cũng có khi khô cạn
Rằng biết rú hồng lĩnh cũng có thời hết cây
Dù cho sáng nắng chiều mây
Lòng ta vẫn vững đó đây vẹn tình
Nhớ năm nào bác hồ trên đường về thăm quê
Bác dừng lại nơi đây thăm bà con hà
Tĩnh tiếng người sao nghĩa
Tình như nhắc như khuyên răn
Nhớ làm tốt sửa sai trồng thêm ngô và lúa
Muốn thắng giặc xâm lăng kết đoàn thành một khối
Miền xuôi và miền núi giúp nhau cùng kháng chiến
Những lời bác đã dạy ta nhớ mãi không quên
Nay còn đó ao sen mà người không thấy về
Hà tĩnh ơi ơi hơ hờ
Rằng biết nước sông la cũng có khi khô cạn
Rằng biết rú hồng lĩnh cũng có thời hết cây
Dù cho sớm nắng chiều mây
Lòng ta với bác nghìn năm vẫn đầy
Hôm nào về hà tĩnh lại ngược
Dòng sông la cùng nhau qua chợ được
Ta lại về quê ta mai về hà
Tĩnh nghe ấm giọng đò đưa
Anh thấy người hà tĩnh vẫn gion tinh nua sua