Đây mùa đông thứ mấy kỷ niệm mình cách xa
Em từ nơi xứ lạ nhớ Noel quê nhà
Xưa nửa đêm đi lễ mình quỳ gần với nhau
Những lời hứa ban đầu còn nhớ gì không anh
Từ ngày xa lìa nhau lòng em vẫn yêu tình em vẫn sâu
Vẫn ôm theo mộng ước trải khắp đường đi hẹn với ngày về
Từ mùa đông gần đây lòng anh đã thay tình anh đã phai
Tiếng chuông vui ngày nào đã hoá nghẹn ngào hồn em xót đau
Mấy dãy đồi thông đang lặng lẽ chơ vơ gục đầu trong lòng tuyết trắng
Lại một mùa đông với bốn bề hiu quạnh trong khi tiếng chuông khuya đồng vọng đổ liên hồi
Từ độ xa nhau mỗi kẻ một phương trời
Sau lễ Giáng Sinh mình chia tay trong nước mắt
Từ ấy đến giờ đã mấy mùa đông
Kể từ ngày núi cách sông ngăn mình gặp lại nhau nơi đất khách quê người
Nhưng mấy bận đông tàn với một khoảng cách xa xôi
Anh để lại cho em những chuỗi ngày thương nhớ
Tuyết rơi rơi đầy thềm rêu ôi mùa đông
Cỏ hoa héo tàn quê người lẻ loi mình ta
Ôi suốt kiếp đơn côi
Mấy đông qua rồi
Trông về miền xa bao nhiêu tháng năm dần qua
Từ lúc xa nhau qua mấy mùa chờ đợi tuyết lại rơi mau theo trận gió đông về
Ngõ vắng đường khuya sao quạnh quẽ tứ bề
Nhớ đêm nào cùng nhìn lên tượng Chúa hai chúng mình quỳ cạnh bên nhau
Tiếng hẹn thề thầm thì đổi trao nguyện chung sống đến trọn đời mãn kiếp
Nhưng đông năm nay cũng như đông năm trước chỉ có một mình em lủi thủi trên đời
Đâu còn đêm thánh lễ mình quỳ gần với nhau
Những lời hứa ban đầu giờ cũng thành thương đau
Gác nhỏ đêm nay ngồi nhìn tuyết đổ đêm vắng canh khuya em thao thức một mình
Tuyết vẫn rơi nhiều phủ trắng dãy rừng thông thấm thoát đã mấy mùa đông nơi đất khách
Tiếng chuông vang tận giáo đường thổn thức em buồn bởi đôi ngả chia ly