Theo bước chân phồn hoa
Nàng rời xa thôn quê tránh ta
Đặt nhẹ lên đôi tay thiết tha
Ôi nỡ lòng quên ai khuất xa
Bao dấu yêu còn đâu
Đành cầu mong cho duyên kiếp sau
Phận bèo trôi lênh đênh nước sâu
Giữa dòng đời thương đau
Xóa hết yêu thương vậy đi
Ta đâu cho nàng vinh hoa phú quý
Xóa hết yêu thương vậy đi
Bao nhiêu năm vì nhau không còn chi
Xé nát con tim này đi
Ta nơi xa nhìn em vui vu quy
Đau đớn xin thôi dừng đi
Ôm bao lâu không muốn mang theo cả đời
Ta vì nàng sống 1 đời như kẻ lang thang
Đi tìm lí tưởng không ai biết đến
Chính hiệu một kẻ khô khan
Để bây giờ trái tim ta vỡ tan lụi tàn
Ao ước được như cánh chim bé nhỏ
Tung bay ở giữa đại ngàn
Đời không như mơ để ta thấy được
Sự thật góc khuất trong tình yêu
Đứng giữa chênh vênh cuộc đời lối nhỏ
Ở đó mỗi ta là quạnh hưu
Tiếc rằng không thể
Cạnh bên em những lúc em mệt mỏi
Có người thay thế có người bảo bọc
Với anh như vậy là được rồi
Bão tố cứ đến bủa vây
Lòng người ta theo gió mây đổi thay
Thời gian trôi em bước đi cùng ai
Mang nỗi lòng trong đêm rất say
Gió cứ thích hát vu vơ
Vài câu thơ ta ý a ngẩn ngơ
Đợi chờ mưa mang cánh hoa tàn sơ
Chèn vào đó hi vọng em có quay về không
Theo bước chân phồn hoa
Nàng rời xa thôn quê tránh ta
Đặt nhẹ lên đôi tay thiết tha
Ôi nỡ lòng quên ai khuất xa
Bao dấu yêu còn đâu
Đành cầu mong cho duyên kiếp sau
Phận bèo trôi lênh đênh nước sâu
Giữa dòng đời thương đau
Xóa hết yêu thương vậy đi
Ta đâu cho nàng vinh hoa phú quý
Xóa hết yêu thương vậy đi
Bao nhiêu năm vì nhau không còn chi
Xé nát con tim này đi
Ta nơi xa nhìn em vui vu quy
Đau đớn xin thôi dừng đi
Ôm bao lâu không muốn mang theo cả đời
Tìm bình yên cho em đang vui ở chốn nao
Tìm vòng tay cho anh nơi đây vẫn xốn xao
Tìm trong nắng trong gió trong anh
Là bão lòng người ơi biết không
Rời vòng tay đi xa nơi anh em có hay
Lòng lưu luyến không sao nỡ để buông cánh tay
Một lần thôi nhìn anh rồi em vui bên người mới