Tân nhạc: Dạ Cầm – Mạc Phong Linh
Lời vọng cổ Mỹ Linh
Trả lại anh
Đêm dài chung đôi bóng dưới trăng sao
Trả lại anh
Con đường in bóng mát của ngày nao
Trả lại anh
Ánh đèn công viên đó dưới mưa bay
Những đêm chủ nhật
Nghe phố phường khua gót giày.
Trả lại anh
Ân tình a ưa đó dưới trăng sao
Trả lại anh
Đôi vòng tay âu yếm nụ cười trao
Trả lại anh
Kỷ niệm yêu thương đó sống bên nhau
Đến nay trở thành…
a cách rồi còn… đâu…
VỌNG CỔ CÂU 1
Em trả cho anh
Những kỷ niệm còn anh
Những trang thư tình
Còn thấm màu mực… mới.
Trả lại cho anh
Con đường ưa chung lối
Trả lại cho anh vòng tay
Trìu mến thuở.. hôm…
Nào.
Mây vẫn còn anh
Sao trời lại vương sầu?
Trả hết cho anh
Không còn gì nữa cả
Trả luôn ân tình
Thề hẹn dưới trăng sao.
Không nợ duyên thì tình
Cũng sớm tan mau
Thôi hãy quên nhau
Trả lại ngày tháng cũ.
Em sẽ tìm vui
Với tháng ngày lam lũ
ấp ủ giọt sầu
vương đầy trong khóe mắt…..
LÝ MỸ HƯNG
Còn đâu
Ân tình thắm tươi ban đầu.
Đành thôi lỡ làng duyên đôi mình
Trái ngang bẽ bàng.
Tình anh, giờ như cơn gió
Đến rồi thoáng đi.
Đôi ngã chia ly người ơi.
Nhớ thương làm chi.
ót a trong lòng,
Đớn đau, người ơi có thấu.
Đứt dây (Gãy đôi) tơ hồng,
Em đành ôm tình lẽ loi
CÂU 2
Chiếc bóng đơn côi
Phòng khuya vắng lặng.
Lời hứa ngày ưa
Anh đã quên rồi…
Hẹn ước cùng em
Trọn mối giao thề…
Lệ thấm từng đêm
Lệ nhòa trên gối.
Tình đã a rồi
Còn gì nữa anh ơi.
Anh một đường
Em một nẻo a ôi.
Nếu có gặp nhau
Giữa chợ đời vạn ngã.
Đừng vội em nhau
Như là chiếc lá
anh thắm một lần
Tàn lụn đến ngàn thu……
Người đã ra đi không thấy về.
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ.
Còn chăng bao đớn đau,
Lệ rơi đêm nhớ nhau
Ngày vui ưa đã tàn theo nắng chiều.
Để rồi đêm nay buồn
Trong a vắng nhớ mênh mông.
Người đã quên tôi rồi
Sao tôi vẫn còn chờ mong?
Và nhìn áng mây chiều
Tan theo ánh mắt đăm chiêu.
Sống trong chuỗi ngày
ôm nỗi buồn.. quạnh… hiu.