* * * * Biết làm gì,
khi có hai người yêu mình
Nỡ sao đành
em không muốn ai đau,
Vì ai cũng tốt,
cũng yêu em thật lòng
Cũng khiến cho em thầm yêu.
Thế gian này
đâu thiếu người để yêu
Cớ sao lòng
tôi chỉ biết yêu em?
Mà đâu nào có anh,
tôi đây cũng vậy,
Trót lỡ
yêu chung một người.
Cớ sao từng người không đến
lúc cô đơn trước kia
Thì giờ đây
em phải đâu bận lòng,
Yêu ai và quên
khi đứng giữa hai người,
Thật lòng em không biết
phải làm sao?!
Nếu em là một ai khác,
Nếu như không có anh
thì hai ta
đâu có ai buồn phiền.
Chung nhau lời yêu thương,
chung nhau nỗi giần hờn,
Giờ thì
chẳng có ai được chi.
Cớ sao
từng người không đến
lúc cô đơn trước kia,
Thì giờ đây
em phải đâu bận lòng.
Thôi em đành ra đi
để khỏi thấy ai buồn
Để không ai mang
nỗi hờn ghen.
Sao không là một ai khác
Nếu như không có em
thì cả ba
đâu có ai muộn phiền.
Bao nhiều lời yêu thương,
bao mơ ước hôm nào
Giờ còn lại
nỗi đau của ba người.
* * * * Biết làm gì,
khi có hai người yêu mình
Nỡ sao đành
em không muốn ai đau,
Vì ai cũng tốt,
cũng yêu em thật lòng
Cũng khiến cho em thầm yêu.
Thế gian này
đâu thiếu người để yêu
Cớ sao lòng
tôi chỉ biết yêu em?
Mà đâu nào có anh,
tôi đây cũng vậy,
Trót lỡ
yêu chung một người.
Cớ sao từng người không đến
lúc cô đơn trước kia
Thì giờ đây
em phải đâu bận lòng,
Yêu ai và quên
khi đứng giữa hai người,
Thật lòng em không biết
phải làm sao?!
Nếu em là một ai khác,
Nếu như không có anh
thì hai ta
đâu có ai buồn phiền.
Chung nhau lời yêu thương,
chung nhau nỗi giần hờn,
Giờ thì
chẳng có ai được chi.
Cớ sao
từng người không đến
lúc cô đơn trước kia,
Thì giờ đây
em phải đâu bận lòng.
Thôi em đành ra đi
để khỏi thấy ai buồn
Để không ai mang
nỗi hờn ghen
Sao không là một ai khác
Nếu như không có em
thì cả ba
đâu có ai muộn phiền.
Bao nhiều lời yêu thương,
bao ước mơ hôm nào
Giờ còn lại
nỗi đau của ba người.
Cớ sao từng người không đến
lúc cô đơn trước kia
Thì giờ đây
em phải đâu bận lòng,
Thôi em đành ra đi
để khỏi thấy ai buồn
Để không ai mang
nỗi hờn nghen
Sao không là một ai khác
Nếu như không có em
thì cả ba
đâu có ai muộn phiền.
Bao nhiều lời yêu thương,
bao ước mơ hôm nào
Giờ còn lại
nỗi đau của ba người