Em ra đời, số phận hẩm hiu
Mẹ cha em nghèo nên cuộc đời em bao trớ trêu
Hận phù sa sống sông cửu long
Chẵng hề biết bến nao đục trong
Tuổi xuân thua thiệt xin đừng tìm nhau anh hỡi anh
Ơi đến khi gia đình khốn khó
Mẹ cha chỉ trông mong vào con gái
Và em lấy chồng xứ xa quê người
Phía sau nụ cười có giọt lệ đang chua xót rơi
Xin giã từ những hình bóng xưa
Đồng xanh sông dài mái nhà từ đây em lớn lên
Tìm cuộc sống ở phương trời xa
Cuộc đời em cũng như cỏ hoa
Gió lay hoa rụng có giàn gì bao năm tháng qua
Ver 2
Em bây giờ muôn trùng cố hương
Tình cha nghĩa mẹ thêm chạnh lòng đau nơi giếng phương
Ngậm ngùi nhớ chúng năm tình xưa
Ngày gặp nhau vấn vương làm chi
Để em xa cội xa người mình yêu xa tuổi xanh
Ơi tuyết rơi phương người trắng xóa
Mà em sống trên quê chồng lạnh giá
Để mơ nắng hồng ấm nơi quê nhà
Lúa non đang trổ trên đồng đồng thơm bay rất xa
Nơi quê người thẩn thờ bế con
Mà nghe tim gọi thương về trời xưa đến héo hon
Một đời nhớ tiếng sông cửu long
Một đời mơ tiếng ca hoài lang
Áo tươm phiêu dạt bông lục bình trôi theo sóng xanh
Một đời mến tiếng ca hoài lang
Áo tươm phiêu dạt bông lục bình trôi theo sống xanh