Người ta nói ngày lòng buồn
nhất là ngày trời đổ cơn mưa
Mà sao mây đen đêm nay vẫn chưa về
Lắng nghe đêm gió buốt nhẹ trôi
Thả hồn giữa bao suy tư muộn phiền
Một ngày vui đến sau vạn ngày sầu .
Khi cô đơn, để rồi mới thấy chơi vơi
Giữ trong long nụ cười,
lệ rưng ngàn lời chưa nói
Đếm những đổ vỡ, hạt mưa
chẳng che đi tiếng bão lòng
Kiếm nơi đâu nụ hồng, ưa nay đã úa nhàu
Ta là của nhau là khi cả hai
vẫn chưa biết những dối lừa
Thắp lên chuyện tình,
nụ hôn hờ nào nào có dám
Nhưng ngờ được đâu
Cuộc đời đồ sộ những sa hoa danh ham lợi
Mình lìa a, rẽ ngang chẳng thể quay về
Lặng nhìn ai đang đi bên một người
Lặng lẽ buông sao không đành tâm
Cứ yêu thôi nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt sau ngàn nụ cười!
Vì đâu phải cố chấp đến như vậy?
Lặng lẽ yêu nay lặng lẽ buông!
Khóc trong mưa cho nhẹ long
Nấc trong mưa cho hòa tan
Tiễn cuộc tình, ngày
mai không còn nhau nữa
Tiếng sét gào màn đêm,
tiếng gió cào quặn long
Tiếng mưa hòa cùng ngàn
nỗi đau trong màn đêm
Ta là của nhau là khi cả hai
vẫn chưa biết những dối lừa
Thắp lên chuyện tình,
nụ hôn hờ nào có dám
Nhưng ngờ được đâu
Cuộc đời đồ sộ những sa hoa danh ham lợi
Mình lìa a, rẽ ngang chẳng thể quay về
Lặng nhìn ai đang đi bên một người
Lặng lẽ buông sao không đành tâm
Cứ yêu thôi nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt sau ngàn nụ cười!
Vì đâu phải cố chấp đến như vậy?
Lặng lẽ yêu nay lặng lẽ buông!
Mưa dập những cánh hoa quỳnh
Thấm dệt trên mí ai?
Gió dìu những khúc ca buồn
Dòng cảm úc thấu đến ai hiểu được ai?
Lặng nhìn ai ai ai
Cố gượng cười cho nhẹ nỗi lòng
Thế sao cũng đành tâm
nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt hơ hờ hơ hơ hớ hớ hơ
Dòng cảm úc thấu đến ai hiểu được ai?