TRÍCH ĐOẠN: LAM SANH XUÂN NƯƠNG
TG: TÔ NHỊ KIỀU
HÁT VỚI BIỂN XANH
LỐI
Nam: Đêm nay
Trăng lặng sao mờ
Gió ơi
Sao gió hững hờ với trăng
Xuân Nương nàng hỡi có hay
Ta đang chết liệm..
Nỗi niềm nhớ… thương..
LÝ CON SÁO
Nam: Sao mãi vấn vương
Mỗi khi đêm về cô đơn
Nghĩa tình
Chưa được bao lâu
Mối duyên đầu
Tan vỡ vì đâu
Nàng ơi có thấu cho lòng
Ta tan nát tâm hồn
Buồn cô phòng
Từ đây vắng xa
Bóng Xuân Nương
Trơ trọi mình ta
Trăng đêm này
Ta thương nhớ ai
Nghĩa gối chăn
Cách ngăn từ đây
LỐI
Nữ: Trăng khuya
khuất bóng xa mờ
thương ai đau xót
lệ sa tuôn trào
ru anh vào giấc ngủ yên
anh ơi anh ngủ
cho say giấc nồng
VỌNG KIM LANG
Nữ: Em cất lên lời ca
Tha thiết ru cho chàng
Say giấc mơ thiên thần
Tìm quên dần
Nỗi đau ngày xưa
Xót xa mắt hoen lệ trào
Buồn tình đời trái ngang vì đâu
Bàng hoàng thả hồn
Theo dòng mây trôi
Đến bên cạnh chàng
Là vầng mây trắng sáng soi
Sáng soi mối duyên ban đầu
Vì đâu trời cách ngăn tình ta
Cao sanh nỡ gây chia lìa
Người âm tì kẻ nơi trần gian
Nam: Còn đâu chi nữa em ơi
Nhói đau tim này từng cơn
Nữ: Em xót xa khi nhìn người yêu
Bao đêm dài dệt mộng đường tơ
Nhưng đến nay
Đôi đường biệt ly
VỌNG CỔ 1
Nam: Xuân Nương ơi phím rã tơ chùng
Cung thương … ly… biệt
Nàng ôm nỗi uất nghẹn đi vào thiên cổ
Còn lại gì đây nỗi niềm thương nhớ Chơi vơi
Trĩu nặng xuống… Linh… hồn…
Nữ: Còn gì nữa anh ơi
Tình của đôi ta
Chỉ còn lại nổi đau buồn
Em giã biệt dương trần
Trở về âm cảnh
Âu cũng số trời phải chịu chia ly
Nam: Không phải tại số trời
Mà do lòng dạ khắc khe
Mẹ chẳng xót thương cho duyên tình đôi lứa
Không chút nhẹ lời còn đánh đập nàng dâu
Bổn phận làm con, anh cúi đầu chua xót…
CÂU 2
Nữ: Em không trách anh nặng tình hiếu đạo
Hay trách mẹ già cay nghiệt nhẫn tâm
Em chỉ tủi hờn cho thân phận bèo mây
Trót sinh ra phải chịu nhiều cay đắng
Nam: Xuân Nương ơi vì đâu tình ta tan vỡ
Hai mái đầu xanh phải lỡ giấc mơ đầu
Loan phụng lìa đôi ôm trọn mối tình sầu.
Nữ: Hương lửa ba sinh chưa ấm lòng tri kỷ
Bếp lạnh tro tàn như keo rã hồ tan
Giấc mơ nào nay đã dở dang
Lưu luyến làm chi cho đau lòng người đã khuất
Chàng hãy về đi lo trao dòi kinh sử
Đừng vì cánh hoa tàn
Mà làm dang dở tương lai
NÓI DẶM
Nam: Xuân Nương ơi
Làm sao anh quên được
Bóng hình đau khổ của em
Dẫu một ngày cũng nghĩa lương duyên
Sao em nỡ nói lời ly biệt
ĐOÃN KHÚC LAM GIANG
Nữ: Thôi còn gì chàng ơi
Duyên tóc tơ
Cam đành dở dang
Vì đâu gãy đôi nhịp cầu
Ôm nỗi đau sầu đi vào quên lãng
Nam: Đừng nói lời đau thương
Em hỡi em
Anh nguyền thủy chung
Bao năm dài
Trở trăn phòng loan
Nhớ thương vợ hiền
Chôn vùi xác thân hồng nhan
Nữ: Phương trời này xa xôi
Cha hỡi có hay
Thân xác con khờ
Giờ đành vùi chôn
Một kiếp đau thương
Vào nắm mồ sâu
Nam: Ôi những lời
Nghe xé lòng
Ơi hỡi trời
Cao đất dầy
Xuân Nương
Nữ: Nếu có thương nhau
Xin gìn lòng
Tròn câu ái ân
Giúp cha già của em
Vơi đi nỗi niềm
Bao tháng ngày sầu thương
Nam: Em hãy yên lòng
Anh nguyện vì em
Mà lo lắng cho .. cha..
VỌNG CỔ 5
Nữ: Có như thế em mới yên lòng mà ra đi
Về miền âm… cảnh…
Còn mối duyên xưa có nặng lòng tri kỷ
Thì hẹn kiếp lai sinh ta nối lại ân… tình…
Nam: Anh còn lại gì đây khi chỉ có một mình
Đứng thơ thẩn giữa phồng loan hiu hắt
Gió đông về se lạnh hồn anh
Nữ: Chàng ơi
Thương tiếc mà chi
Trăm năm vàng đá có gì đợi mong
Còn thương đừng đợi đừng trông
Ngàn năm cách biệt âm dương chia lìa
CÂU 6
Nam: Xuân Nương ơi
Đừng bỏ anh một mình đơn lẻ
Nỗi vui buồn biết san sẻ cùng ai
Nhớ thương em trăn trở suốt đêm dài
Sao ngấn lệ giọt sầu vương thắm má
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Nữ: Tóc tơ ước hẹn
Thôi đành tan theo gió mây
Anh chớ u buồn
Thôi hết sum vầy
Từ đây đôi ngã cách ngăn
Hết mong sum hợp
Thôi còn chi đâu hỡi anh
Mong chàng bình yên
ở lại dương trần
thiếp xin giã biệt
tạ từ ngàn thu hẹn kiếp sau
VỀ CÂU 6
Nam: Xuân Nương
Nàng đã ra đi nhẹ nhàng về mây khói
Chợt tỉnh cơn mê sao mắt lệ tuôn dòng
Thôi kể từ đây cách biệt nhau
Cô phòng quạnh quẽ một mình ta
Xuân Nương nàng hỡi có hay
Chút tình chăn gối ta gửi nàng kiếp sau./.
HẾT