* * * * Lốc cốc leng keng
lục lạc đồng đen
dây cương nhuộm thắm
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Thấp thoáng tung bay
bụi mịt mờ xa
theo em ngàn dặm
Anh vẫn mong chờ
em là lý ngựa ô
Anh vẫn mong chờ
em là lý ngựa ô
Ngựa ô
nhớ thuở yêu nhau
tay anh cầm cán
thắng nhẹ
lấy yên cương
ta chở nhau đi
Mà nay
chẳng cần
lấy yên cương
em bỏ ra đi
bỏ lại cửa dinh xưa
đang buồn
đứng trông theo
Lốc cốc leng keng
lục lạc buồn thiu
dây cương tuột lỏng
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Nhớ quá yên cương
bóng ngựa giờ xa
chân mây mờ mịt
ném bỏ ưu phiền
em là lý ngựa ô
nhớ mãi trong lòng
em là lý ngựa ô
* * * * Ngựa ô
nhớ thuở yêu nhau
tay anh cầm cán
thắng nhẹ
lấy yên cương
ta chở nhau đi
Mà nay
chẳng cần
lấy yên cương
em bỏ ra đi
bỏ lại cửa dinh xưa
đang buồn
đứng trông theo
Lốc cốc leng keng
lục lạc buồn thiu
dây cương tuột lỏng
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Có phải em là
em là lý ngựa ô
Nhớ quá yên cương
bóng ngựa giờ xa
chân mây mờ mịt
ném bỏ ưu phiền
em là lý ngựa ô
nhớ mãi trong lòng
em là lý ngựa ô
Ngựa ô ô
phải em ngựa ô ô
Ngựa ô ô
nhớ thương ngựa ô ô.