Thôi rồi
Còn chi đâu anh ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau
Men đắng môi
Yêu rồi
Tình yêu sao chua cay
Men nào
Bằng men thương đau đây
Hỡi người
Bỏ ta trong mưa bay
Phương trời
Mình đi xa thêm xa
Nghe vạn
Mùa thu sau lưng ta
Anh ơi
Anh ơi
Thu thiết tha
Ơi người
Vì ta qua phong ba
Có còn
Gì sâu trong tâm tư
Mắt lệ
Mờ hoen
Dư âm xưa
Thôi rồi
Còn chi đâu anh ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Còn gì đâu anh
Những chiều vàng nhạt nắng
Còn gì đâu anh
Lời hứa hẹn buổi ban đầu
Anh hãy về đi
Đừng tìm nhau nữa làm gì
Hãy để cho em
Ôm nỗi sầu tình dang dỡ
Làm hành trang buồn
Xuống tận đáy mồ sâu
Em hỡi chúng mình
Dù không duyên không nợ
Nhưng xin hãy giữ cho nhau
Chút kỷ niệm của ngày xưa
Tất cả chỉ còn
Lại dư âm thôi
Bởi em dại khờ
Nên tin vào
Bao ảo ảnh
Đừng sầu em ơi
Đôi ta dẫu
Không thành đôi
Anh khuyên em
Chớ nên sầu bi
Thôi nói thêm mà chi
Em mong anh hãy về đi
Người ta chờ
Trong chiếc áo vu quy
Mình bạc phần
Nên phải chịu cô liêu
Từ đây thôi hết đợi
Mong lá vàng sang thu
Những chiếc lá vàng
Bao mùa thu hò hẹn
Rơi xuống bờ vai
Của cuộc tình nhỏ đôi mình
Nhìn lá me bay
Em ghé nhỏ thì thầm
Em thích nhất
Mùa tình yêu đi trong nắng
Và cũng sợ có một ngày
Tình tan vỡ chia xa
Hết rồi
Với những ngày vui
Con ong nay đã
Chán mùi phấn hương
Nói chi
Những tiếng đau buồn
Ngày mai mỗi đứa
Một đường em ơi
Một vầng
Trăng vỡ đã thôi không
Theo nhau
Cuộc tình đã lỡ
Với bao nhiêu
Thương đau
Hết rồi
Thôi đã không còn gì
Thật rồi
Chỉ còn
Hiu hắt cơn sầu
Không nguôi
Con đường
Mình đi sao chông gai
Bước vào
Đời nhau qua bao nay
Em ơi
Em ơi
Sao đắng cay
Thôi đành
Vùi sâu tâm tư thôi
Hết rồi
Còn chi đâu anh ơi
Hết rồi
Còn chi đâu
Anh ơi
Đã hết thật rồi
Những sớm đưa chiều đợi
Phố cũ còn đây
Những ánh đèn khuya hiu hắt
Mưa thu thương nhớ ai
Sẻ từng giọt nóng lăn
Dài
Hết rồi em ơi
Đã không còn gì nữa
Thật rồi
Đêm sẽ thật sâu
Cho những nỗi sầu vô tận
Để nghe tiếng con thạch sùng
Nức nở thâu canh
Nếu biết yêu nhau
Mà duyên nợ không thành
Thì thà Đừng Gặp Gỡ
Đừng hẹn hò chờ đợi
Như than cây khô
Trên bến đò mòn mỏi
Nhìn con nước trôi
Mà không trở lại bao giờ
Thôi
Hai ta
Đã lỡ
Làng rồi
Em chỉ
Cầu mong anh
Được hạnh phúc
Bên người
Từ bây giờ
Và mãi mãi
Về sau
Xin anh
Đừng cố tìm nhau
Ớ ơ
Em khỏi
Đau lòng
Nhớ lại chuyện
Tình năm xưa
Tình đã dở dang
Ai cũng chịu đau sầu
Nao phải mình em
Cam cảnh khổ đau
Sao em cứ
Buông những lời
Trách hờn
Anh nỡ phụ vong
Chức nữ ngưu lang
Còn có ngày tương hội
Mà em với anh
Không gặp nữa bao giờ
Thương thay
Cho kiếp má hồng
Vô duyên bạc phước
Trăm ngàn đắng cay
Xa em
Trong phút giây này
Lòng anh tan nát
Theo tháng ngày
Lặng trôi