Có Phải Em Mùa Thu Hà Nội
Trần Quang Lộc Tô Như Châu
Tháng tám mùa thu, lá rơi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu ưa
Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa
Một ngày về uôi chân
ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời a sương tóc bay
Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội?
Nghe đâu đây lá úa và mi anh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau ôn ao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ
Tháng tám mùa thu, lá rơi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu ưa
Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa
Một ngày về uôi chân
ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời a sương tóc bay
Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội?
Nghe đâu đây lá úa và mi anh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau ôn ao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội?
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ
Có phải em là mùa thu Hà Nội?
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ