Hồ quảng: MÃ NGÔI TRƯỜNG HẬN
Tác giả: Quách Yến
Viết lời/ Upbeat: Tình Nhi
THẮM THOÁT
SONG CA: Bởi chữ yêu ghi lòng hận thù
San hà vùi chôn trong lửa binh
An tướng quân đã gây bày
Vua tôi phải cam bôn đào
Rời Trường An dời chân đến sơn dã
Nương nhờ nơi Mã Ngôi
Lòng quân luôn mang bao căm hờn
Do bởi Dương Ngọc Hoàn
NAM:Bởi vì huynh trưởng tà tâm đã liên lụy nàng
Biết bao tướng binh chết oan vì Quốc Trung lòng tham ô quyền
Bao quân thần đồng tâm ép vua
Diệt trừ hoạ mối hoàng gia phải ra lệnh truyền
Kết liễu đời hoa... trẫm xử phân như hà
THOẠI
NỮ: Bệ hạ ơi..
Người đâu rồi
Thần thiếp đang đi tìm người đây
NAM: Ngọc Hoàn, ta ở đây
NỮ: Thì ra là chàng đang ở đây
Thần thiếp tìm chàng khắp nơi à
Kìa Tam Lang, phải chăng chàng đã tuôn đượm dòng châu
Đôi mắt vẫn còn đọng sầu ngấn lệ
NON NƯỚC LẦM THAN
NỮ: Nhìn Tam Lang thoáng như ưu sầu mang
Đường bang nay nguy nàn, tình ta không ly tan
Chàng vững trí cố gắng vượt qua, thiếp luôn kế bên vương hoàng
Thiên công có đức hiếu sinh thương người ngay
NAM: Đường bang loạn ly đường đời tránh sao từ ly
Lương tri dã chơn trắng đen bày tường
Muốn thốt lời mà nghẹn đắng môi
Đường vương xót xa vô hồi
Tin đưa truyền sang quặn thắt tim gan
NỮ: Tin khiết hung? Xin tỏ phân
Nguyện cùng chàng sẽ chia tâm tình nặng lòng
NAM: Ngọc Hoàn... Ta...
NỮ: Tam Lang...
LƯƠNG SƠN BÁ ĐỀ THƠ
NỮ: Nhìn Tam Lang khó phân nên lời chớm đượm dòng châu
Vì do đâu kiến chàng nặng trĩu tư lương ưu sầu
Tình phu thê nhất tâm chung đồng thiếp luôn kề bên
Cùng Tam Lang chia bùi ngọt sớt hãy nên phân bày
NAM: Buồn vì ai bày nghịch cảnh
Còn đâu tình muội huynh thủ túc
NỮ: Người Tam Lang nói là ai
Huynh muội nhà ai mà phải xa lìa tình thủ túc
NAM: Ngọc Hoàn, nàng phải thật bình tâm mà nghe trẫm nói
NAM: Quốc Trung hiền huynh... đã biệt trần đời
NỮ: Hả... Chết.....
Đại huynh…
NAM: Quý Phi... Tỉnh lại bớ Quý Phi…
HOÀNG MAI OÁN LY BIỆT
( Khúc đầu )
NỮ: Huynh trưởng xa dương trần
NAM: Nàng nàng ơi dằn sầu thương đau
NỮ: Do lý đâu bạc phần
NAM: Nàng bi thương nghẹn lòng quân vương
NỮ: Tang trắng sầu, nay phủ đầu
Ơi hỡi trời bày chi ngang trái thân hoa lệ sa đoạn trường
NỮ: Tam Lang vì sao đại huynh của thiếp lại chết!
NAM: Không chỉ một mình đại huynh của nàng vong mạng, mà là cả nhà đã chịu cảnh tan thây
VỌNG KIM LANG
NAM: Do Quốc Trung bày ra để nay liên can cả nhà
Thân quyến Dương gia nàng từ trẻ già chết mang hàm oan
Bởi tham ô nên lộng quyền hại vạn ngàn nghĩa quân vùi thây
Câm hờn bao ngày nuôi lòng khanh tể
Chẳng tâu bệ rồng mà tự ý đưa quân
Tiến sang phủ dinh thi hành
Tru lục Dương gia đầu rơi
Hay tin chỉ biết kêu trời
Tội cho nàng vĩnh ly người thân
NỮ:Trời ơi nghẹn cay nghe tiếng ai phân
Sấm vang ngang mài chớp giăng
Rã rời bàng hoàng châu thân
Nay chỉ có ta… sống còn thế nhân
THOẠI
NỮ: Trời ơi... ( Khóc )
NAM: Ngọc Hoàn... Ta....
Ta con một hung tin nữa muốn nói cho nàng biết
NỮ: Tam Lang...
NAM: Dân chúng cả thành Trường An
Đều cho rằng Đường bang đắm chìm trong lửa loạn đều tại Dương Quý Phi!
NỮ: Hả?!
NAM: An Lộc Sơn tạo ra khói lửa can qua,chỉ vì muốn đoạt lại đoá hoa Đại Đường tuyệt sắc
Đoàn nghĩa quân thì được thời lên mặt
Áp đặt ta phê chiếu giết Dương phi
Vì tội danh gia tộc xử tru di
Không thể giữ lại nữ nhi để trừ căn hậu quả
Nếu ta không đồng ý, quân sĩ sẽ buông gươm
Quyết không phò Đường vương sang đất Thục
NỮ: Trời!
BẠCH MAI KHÚC
NỮ: Gào vang lời than oan trái đeo mang cho đời Ngọc Hoàn
Tròn câu tòng phu chẳng hổ lương tâm có trời tận tường
Lòng đau như cắt nhìn Tam Lang chàng chàng ơi nghẹn bờ môi
Mấy ai hiểu giùm đời tôi
NAM: Nhìn khanh sầu đau chua xót bi thương vương hoàng nghẹn ngào
Vì An Lộc Sơn gây cảnh can qua san hà đoạn trường
Hồng nhan vương khổ nào tội chi mà nghiệt cay đời Dương Phi
Tóc tan phủ trùm hồng nhan
NAM:Đoàn quân chung tay quyết lòng
Buộc ta ban ra án hình
Lộc Sơn manh tâm cướp nàng
Tạo ra khói lửa can qua
Dân kêu ca tạ thán
Tại vì khanh mà loạn quân
Làm Đường bang
Ngửa nghiêng do tên cuồng si
NỮ: Trời ơi nghẹn cay như sấm bên tai vang dậy từng hồi
Nào gây tội chi sao đổ cho ta mưu hại Đường trào
Toàn gia nay mạng thác thì giờ đây
Đành chôn thây đời hồng nhan... sống chi mang tội trần gian
THÚY KIỀU THÚC SINH
NAM: Không, Ngọc Hoàn...
( Ca )
NAM: Nỡ đành sao, vĩnh biệt nhau
Mất đi ái khanh làm sao ta sống
Ai kề bước chung bên thềm ngắm nhìn trăng thanh
Múa ca, đối thơ
Ai để ta kẻ mài đẹp hoa dung
NỮ: Gìn trung trinh, giờ còn đâu
Đã hoen ố ôi thêm chán chường cho thân má đào
Hàm oan nơi đâu gánh vào
Đời hoa tuôn rơi máu đào
Tội danh gây nên gươm giáo
Nỗi oan biết phân lời sao
Thiếp sống mà chi, chỉ sầu bi
Nghĩa quân sẽ không còn bao sĩ khí
Xin người chớ nên hận sầu hãy thuận lòng đi
Hãy vì, nước nhà
Lo nước dân an hòa... bình can qua
VỌNG CỔ CÂU 4
NAM: Trời ơi là vương đế mà chi không thế lực quyền uy yếu mềm ủy mị
Giờ để hồng nhan phải vương vào khổ lụy đứng trước mặt khanh ta tủi hổ cho... mình
Tuyệt sắc giai nhân phải cam cảnh bạc phần
Ta là bậc đế vương đứng trên ngôi cao thiên hạ
Mà không giữ nổi nàng một nhan sắc Trường An
NỮ: Tam Lang hỡi chàng chớ thương tiếc một hồng nhan
Non nước Đường bang còn đợi ngày tươi sáng
Rồi nhan sắc này cũng phai tàn theo năm tháng
Chớ lụy chữ tư tình để miệng thế cười chê
NAM: Qúy phi…
NỮ: Tam Lang…
LÝ BÔNG DỪA
NAM: Kém lực tài chẳng thể giữ được nàng
Tội danh thiên cổ oan khiên Ngọc Hoàn lãnh mang
Nàng thiệt thân nào có ai hay rằng
Oan khuất ngập đầu được mấy người tường đâu
Thì cần chi nàng phải lụy hồng nhan
Cần tin trên vương hoàng... quyết giữ nàng bình an
VỌNG CỔ CÂU 4
NỮ: Tam Lang ơi cái chết của Dương Phi không phải tội tru di không sợ tiếng thị phi vì miệng đời mai mỉa...
Cái chết của thiếp đây là vì chính nghĩa nguyện dùng xác thân để bảo vệ vương... hoàng
Đại Đường phục nghiệp hay không là do ở nơi chàng
Dùng cái chết bồi đắp cơ đồ thì có chi là xấu hổ
Thiếp vẫn ngẩn cao đầu dù miệng thế có dèm pha
Kẻ đáng tội xấu xa mới là ba quân tướng sĩ
Chẳng tận lực khuôn phò để chúa thượng phải đào vong
Cơ nghiệp suy vong chẳng phải vì nhi nữ
Non nước có thịnh cường cũng chẳng phải một hiền khanh
THOẠI
NAM: Đám người ngoài kia quả đúng là loạn thần tặc tử mà
Ngọc Hoàn trẫm sẽ không thiết làm thiên tử nữa
Ta quyết bảo vệ nàng dù cho đánh mất cả giang san
NỮ: Non nước Đường bang không thể một ngày không vua
Nghĩa quân không còn sĩ khí không chiến đấu hết mình, thì An Lộc Sơn sẽ thừa thắng xông lên
Thì người chịu cảnh lầm than không ai khác ngoài dân chúngNAM: Nàng thì lúc nào cũng nghĩ cho họ
Mà thử hỏi có mấy ai nghĩ cho nàng
NỮ: Số kiếp trời đã định, thần thiếp không hề oán trách
Thiếp nguyện dùng cái chết của mình để giúp cho Tam Lang lấy lại sĩ khí trong lòng của ba quân tướng sĩ
Quyết lấy lại ngai vàng giúp chúa thượng được bình an
NAM: Nàng là người mà trẫm yêu nhất gian
Trẫm không thể để mất nàng được
NỮ:Thiếp biết cái chết của thiếp sẽ làm Tam lang đau khổ
Nhưng vì nợ nước nên tình nhà phải đành cam gác lại
NAM: Ngọc Hoàn..
NỮ: Tam Lang...
TRƯỜNG KHÚC
NAM: Trời đượm màu tan
NỮ: Đành lìa trần gian
NAM: Nào màng quyền vương
NỮ: Hãy quên can thường
Đường bang chấp chưởng
NAM: Đời hoa vương khổ Minh Hoàng ta sao nhẫn tâm
Nghiệp đế cơ đồ gây cảnh trái ngang
Để cho đôi hồn vĩnh biệt muôn đời
TRƯỜNG KHÚC ĐUÔI
NỮ: Thân người là đế vương
Phải chu toàn âu ca nước non
Chớ để tình yêu đương lấp chôn
Tâm nguyện xin để cho Ngọc Hoàn đền trả ơn thánh hoàng
Để bảo toàn sĩ khí nước non Đại Đường hãy ban án hình yên lòng quân thần
NAM: Ta nỡ nào đoạn ước giao
Bao tháng ngày chăn gối với nhau
Tay đâu đành hạ bút chiếu phê
Đã thề câu bách niên phu thê đồng quách quan suối vàng
Ta sẽ liều sống thác với quân ngang tàn
Quyết tâm Minh Hoàng bảo vệ cho nàng
NỮ: Đừng vì Dương Phi chỉ khổ lụy thêm thôi
Nước non cần minh chúa vung bồi
An hoà bình ổn san hà
Chàng nên lo xã tắc vững an triều ca
Hoài niệm giữ trong tim
Hãy nhớ về Ngọc Hoàn
NAM: Sao ta đành có thể quên khanh... người quý yêu chân thành
THOẠI
NỮ: Thời gian cấp bách, chàng hãy mau chóng thi hành
NAM: Không.. Ngọc Hoàn
NỮ: Tam Lang
Xin chàng hãy nhận đây ba lạy của Ngọc Hoàng
Lạy thứ nhất xem như đáp lại tấm chân tình bao năm dài chàng đã dành cho thiếp
Lại thứ hai thiếp xin tạ lỗi với chàng vì không giữ tròn đạo nghĩa tào khang
Lạy thứ ba thiếp xin thay cho lời vĩnh biệt …
NAM: Ngọc Hoàn ( khóc )
NỮ: Người đâu.. Dâng phòng tứ bửu
TÌNH KHÚC CHIÊU QUÂN
NAM: Nhìn văn án thắt se tim lòng
Đành nào hạ bút chiếu phê
Nhìn khanh ướt mi uất nghẹn lòng ta
Làm đớn đau hoàng gia từng hồi
NỮ: Hôm nay đây dầu xa trần thế
Nhưng tim yêu thần thiếp nguyện ghi
Hoàng gia hỡi chớ nên nặng lòng
Đường trào quốc gia là trên
Tình riêng hãy xin vùi chôn
Nhan sắc này mau phai tan
Theo thời gian sẽ không còn
NAM: Đớn đau lòng trẫm quá
Quý Phi ơi hỡi nàng
Ngôi vương đế giờ như áng phù du
Vì trẫm mất đi nàng
NỮ: Tam Lang chàng hãy phê chiếu đi
NAM: Không…
( DQP cầm tay ĐMH ấn vào ký văn án )
NAM: Hả?! Tại sao… tại sao nàng làm như vậy?!
NỮ: Tam Lang… xin vĩnh biệt!
( DQP thắt cổ tự sát )
NAM:Dương Ngọc Hoàn đừng bỏ trẫm
Dương Quý Phi.....
HOÀNG MAI NGÂM KHÚC
( Nhạc hậu trường )
SONG CA: Thương số nàng gánh lấy niềm oan
Nơi Mã Ngôi Dương Phi hủy mình
Chôn xác thân giữ nơi rừng sâu
Thương số hoa tang đời trên mảnh lụa đào
Trường tình hận nhân thế lưu truyền
Do bởi ai gây ra mà lụy nhan hồng
Dương Quý Phi đóa hoa Đại Đường
Trường hận tình in dấu nơi Mã Ngôi… sử xanh lưu truyền.