Ta đã có những hẹn ước, em có nhớ ngày đó không?
Vẫn cứ cố gắng chung bước, dù phải chết là bao giờ
Nên xin em đừng phản bội anh, cho bao nhiêu nỗi đau kia thêm dài
Anh đau trong lòng, mình nhạt rồi phải, em có nghĩ mình sẽ quay lại?
Đường dài, đường dài, em đi, nó đã có hình bóng ai rồi?
Đêm nay em chờ đợi ai? Sao mà em lại nhắn tin nhập?
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường
Trên tim em là bất khả, nhưng đó là em nói điêu
Sau lần anh biết mà, em hôn môi ai rất nhiều
Nên xin em đừng phản bội anh, cho bao nhiêu đau kia thêm dài
Anh đau trong lòng, mình nhạt rồi phải, em có nghĩ mình sẽ quay lại?
Đường dài, đường dài, em đi, nó đã có hình bóng ai rồi?
Đêm nay em chờ đợi ai? Sao mà em lại nhắn tin nhập?
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường
Nên xin em đừng phản bội anh, cho bao nhiêu nỗi đau kia thêm dài
Anh đau trong lòng, mình nhạt rồi phải, em có nghĩ mình sẽ quay lại?
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường
Có phải anh vừa hận, vừa yêu? Có phải anh lỡ lỡ dồn chiều?
Nên em coi là điều hiện nhiên, nên em coi là giác vẹn đường