Anh ơi tôi lên đường phố
cũ tìm anh chiều hẹn hò
Cho nhau niềm vui cuối tuần
Vì hơn mấy lần vắng anh
Trời kinh đô nghe ao uyến bước cô đơn.
Ai quên ai khi bàn tay
trót nằm trong bàn tay rồi
Anh ơi chuyện hai đứa
mình mộng ưa khó thành
Biết nhau chiều hôm nay
in nhớ mãi về sau này.
Ghi vào đời hình bóng một người
Đôi lúc chân quen giầy khua lối ngõ
Tâm tư bâng khuâng nghe chiều biệt ly
Theo khuất nẻo người đi.
Khi tôi đưa chân người tôi
mến tạm a biệt kinh thành
Mong sao đừng quên mỗi
lần chiều qua cuối tuần
Có tôi về trông anh
khi phố cũ vừa lên đèn
..........................
Vàng cây lá bay đôi tay
ngây buồn mang suy tư về.
Đầy đôi mắt nhung kiêu sa
môi mềm tìm đến cơn mê.
Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng
Em có nghe ngoài phố đang kết hoa
Bao nhiêu sắc hoa là bấy nhiêu
tâm tình mang ý thơ mong chờ.
Ôi chuyện ưa qua rồi
Chuyện ưa qua rồi còn in trong đời
Bây giờ cũng thế thôi mình ta lẻ loi
Duyên kiếp và cuộc đời
Ai thấu được lòng người
Tìm quên để vui người ơi người ơi...!
Ngày đó a rồi nay chỉ là mơ thôi
Đừng nhắc làm chi đau nhói tim một người
Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi
Tình yêu đã phai như giấc mộng đêm dài
Em ở nơi nào, có còn mùa uân không em?
Rừng ngàn lá gió, từng
đêm nhắc nhở, thì thầm.
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố,
Gió ở trên non, gió cuốn mây về.
Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn,
mà nghe nức nở trong hồn,
và thương đôi mắt nhỏ em buồn.
Vì mình yêu nhau, vì mình
thương nhau nên mới giận hờn,
Vì mình a nhau, nên nhớ nhớ nhau hoài
Em ở nơi nào, có còn mùa uân không em?
Rừng ngàn lá gió, từng
đêm nhắc nhở, thì thầm.
Mai lỡ không về, chắc anh buồn biết mấy.
Dáng nhỏ uân ưa cũng nhớ đêm ngày.
Ngày đó lâu rồi hai đứa mình yêu nhau
Mộng ước dài lâu ta sẽ chung nhịp cầu
Đuổi ong bắt bướm bên góc cạnh bờ ao
Tình yêu lắng sâu đã đi vào cõi nhớ
Thuở ấy chúng mình hay
ngắm nhìn trăng lên
Sưởi ấm lòng nhau qua
những câu chuyện tình
Lời ru bến nước ai hát điệu hò khoan
Tình ơi dở dang như lỡ một cung đàn.
Nếu thương mến nhau mà sao lời
thương yêu đó bờ môi nào đắn đo?
Năm tháng a vời đời có vui với ai?
Tà áo anh hoen màu
thương mối ân tình ưa.
Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết
yêu được chi và ước mơ những gì?
Hàng mi khép hờ giăng mây tím nhớ ai?
Nhớ ai trong đêm dài
buông tóc rối quên cài.
Đèn soi bóng đêm sương rơi
chân mềm, sao rơi bên thềm.
Hàng cây giá băng oay
cơn mê đầy tìm đến bên em
Vòng tay ngỡ ngàng nghe
đắng môi trắng đêm
Em hỡi em lời hứa ưa đã phai
Em ơi có hay thành phố không
đêm ngày ai khóc ai sau này?
Chiều nao anh với em
Nép bên thềm mưa hai đứa em
Dù đôi ta mới quen,
Chút kỷ niệm nhưng anh khó quên
Ngồi bên nhau trú mưa,
Biết em về không ai đón đưa
Đường a trơn lối thưa,
Chúng ta cùng đi chung dưới mưa
Rồi từ khi chia tay,
Biết bao lần gió mưa trở lại
Chỉ mình anh nơi đây,
Ngóng trông hoài một bóng hình ai
Chiều mùa thu mưa bay
Buồn này em đâu hay,
Tình nồng lên men cay
Để anh ôm ấp giấc mơ u hoài
Chiều nay không có em,
Gió mưa về nghe thương nhớ thêm
Làm sao anh biết tên?
Chút kỷ niệm sao em nỡ quên !
Đuờng a đâu quá a,
Cớ sao từ lâu em chẳng qua ?
Để anh nghe ót a,
Mối duyên tình của hai chúng ta
Ngày đó a rồi nay chỉ là mơ thôi
Đừng nhắc làm chi đau ót tim một người
Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi
Tình yêu đã phai như
giấc mộng đêm dài...
Ghi vào đời hình bóng một người
Đôi lúc chân quen giầy khua lối ngõ
Tâm tư bâng khuâng nghe chiều biệt ly
Theo khuất nẻo người đi.
Khi tôi đưa chân người tôi
mến tạm a biệt kinh thành
Mong sao đừng quên mỗi
lần chiều qua cuối tuần
Có tôi về trông anh
khi phố cũ vừa lên đèn
chiều qua cuối tuần
Có tôi về trông anh
khi phố cũ vừa lên đèn