Nối Lối:
Chiêu Quân ơi,nàng đừng dạo
nữa cung đàn sầu não ruột.
Khi khói lam chiều phủ
kín nhạn môn quan.
Ta tiễn đưa nàng sang tấn cống Hồ bang.
Mà nghe nghèn nghẹn
nổi lòng câu tống biệt.
Vọng Kim Lang:
Buổi tiễn đưa...nhau
nghe buốt đau tim này.
Ôi mắt hoen lệ sầu mà tình
nàng vẫn không nhòa phai.
Bấy lâu gối chăn mạn nồng
mà giờ này phụng loan lìa đôi.
Sơn hà đang hồi ngập tràn nguy biến.
Thiếp sang cống hồ là
để cứu lấy giang sang.
Chớ nên luyến lưu thêm buồn
tình ta đành cách ngăn từ đây.
Khanh ơi chớ nói chia lìa
làm cho lồng trẫm thêm vò tơ.
Tình ta đôi ngã chia ly,
nhớ nhau trong mộng mà thôi.
Biên Thùy mịt mờ a âm,
bước gian truân chỉ mình khanh thôi.
Vọng Cổ:
Quân vương ơi đôi ngã
chia ly là do định...số.
Có gặp nhau chăng chỉ
còn trong giấc mộng a
cách từ đây không mong
buổi...tương...phùng.
Cánh nhạn cô đơn
trong mưa gió lạnh lùng.
Vách quế từ đây u buồn vắng vẻ,
mất khanh rồi trẫm lấy chi vui?
in hãy nguôi sầu mà chôn lấp niềm đau,
đừng vì chút tình riêng mà
hãy vì muôn dân trăm họ.
Dẫu mai này đôi ngã chia ly,
nhưng tình cảm của quân vương
thiếp nguyền nghi nhớ....
Phi Vân Điệp Khúc:
Phút giây chia lìa ôi buồn nào hơn
Thốt không nên lời...ôi trời cao.
Thấu chăng cho lòng.
Tình ta...chỉ ngần...ấy thôi.
Hãy tìm quên... in đừng thương tiếc chi.
Buổi tiễn đưa nhau lệ trào dân khóe mắt,
kẻ ở người đi ngâm khúc biệt ly sầu.
Thôi kể từ đây tan vỡ giấc mơ đầu.
Trẫm thẹn mình sao bất tài kém đức,
để thân nhi nữ dãi dầu
gió bụi vượt quan san.
Qua biên thùy ngỏanh lại Nhạn Môn quan,
thành quách tiu sơ bóng cờ đau nhói.
Từng lớp bụi hồng phủ màu sầu oan trái,
đoàn Hớn sĩ gục đầu như
nghẹn nỗi thương đau...
Đoản Khúc Lam Giang:
Thôi giờ đành chia ly.
in thánh quân lui về nơi chốn cung di.
Đừng nên luyến lưu thêm buồn,
để Chiêu Quân được yên lòng mà cất bước.
Ngoài trời mưa vẫn rơi,
như khóc than cho thân phận hồng nhan.
Sao nhiều đắng cay sầu đau,
dỡ dang duyên tình,
giữ khi lửa hương nồng say.
Nghe lời nàng phân qua,
tang nát cả tim ta.
Ôi đớn đau vô cùng,
sầu hận vương mang.
Trọn kiếp không phai,
nằng hỡi...từ đây.
a cách rồi ngàn thu vĩnh biệt,
hết mong gì ngày mai tao phùng.
Đau đớn lòng từng giây phím đồng,
khải cung đàn hòa theo gió buồn.
Bảo tố phong ba...thổi ạt ào.
Làm tan nát cánh hoa...
uân giữa trời tươi thấm.
Dẫu cho hơi tàn thiếp
nguyện thủy chung.
Cúi in thánh hoàng
chớ nặng lòng thương thêm vấn vương.
Vọng Cổ:
Chiêu Quân! Chiêu Quân
ơi thân liễu mong manh
phải vượt dậm uyên sơn
với mưa Hồ...gió Hớn.
Nhờ cánh nhạn mang tin
gửi niềm đau theo năm
tháng sầu tương tư thăm
thẳm mấy...phương...trời.
Bạch lạp hắt hiu đang rưng
lệ khóc thương người.
Trước đỉnh trầm hương
mịt mờ nghi ngúc khói,
thiếp nguyện trọn đời
son sắt với quân vương.
dẫu mai này có gặp cảnh trái ngang,
lòng vẫn nguyện không bao giờ thay đổi.
ã tắc lâm nguy phải nhờ thân nhi nữ,
hy sinh tình riêng cho
trăm họ sống thanh bình.
Lý Chim anh:
Thương nhau sao phải a
nhau đoạn trường ai gây?
Bao năm ân tình êm ấm giờ cam chia lìa.
Nhìn khanh mắt hoen lệ
mờ lòng ta thêm nhói đau.
Sơn hà nguy biến sao để...
lụy phiền hồng nhan.
Quân vương in hãy quên
đi đừng buồn mà chi.
Giang sang đang hồi nguy
biến liều thân đáp đền.
Lần chia tay hết mong tương phùng.
Còn chi đâu hỡi khanh...
đau lòng ta lắm...khanh hỡi.
Trăng già hay chăng?
in thánh quân hãy lui về điện các,
bận bịu tiếc thương chi
cho khổ lụy hai người?
Ải quan a thẩm mịt mờ,
Mưa Hồ gió Hớn dãi dầu từ đây.
Chiêu quân nàng hỡi có hay,
lòng ta tan nát theo hồi chuông ngân.