Có một không gian nào
Đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào
Sâu thẳm hơn tình thương
Ở đâu đây nỗi nhớ
Anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp
Cho ta gần nhau thêm
Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi
Mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn
Trường Sơn Ðông Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt bên mưa quây
Em dang tay em xòe tay
Chẳng thể nào mà xua tan mây
Ma chẳng thể nào che anh được
Chứ rút sợi thương nay anh chắp mái lợp
Rút sợi nhớ ấy đan vòm xanh
Nghiêng sườn Đông mà che mưa anh
Nghiêng sườn Tây xõa bóng mát
Rợp trời thương ấy mấy màu xanh suốt
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh
Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi
Mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn
Trường Sơn Ðông Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt bên mưa quây
Ở đâu đây nỗi nhớ
Anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp
Cho ta gần nhau
Trường Sơn Ðông Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt bên mưa quây
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh