Ba trăm tám mươi lăm người 
Ân oán luân hồi 
Họ Tiết phải cam đầu rơi 
Tiệt dòng trung nghĩa 
Nhờ trời thương xót 
Chàng trai Tiết Giao tồn sanh 
Hôm nay đã trưởng thành 
Tài tuấn trang hùng anh 
Nguyện thù tất báo 
Trường sa trả hận thù nhà 
HOÀNG MAI PHỤNG HOÀNG SAN 
NAM: Tài hùng cường ta xông lướt biên cương 
Tranh đương trường sa, 
oan cừu Võ đế nào tha 
Nguyện ra tay rửa hận cho song đường 
Dù gian nguy tử sanh ta xem thường 
Phất cao ngọn quân kỳ, 
tài trai chẳng ai so bì 
NỮ: Mau nhìn xem gươm giáo rợp trời, 
thời lụng tàn họ Tiết vùi chôn 
Khôn hồn mau lui binh hùng 
Yếu thế đừng nên cố mong vẫy vùng 
NAM: Thề chẳng tha tà gian sinh tồn 
Mạng chúng bây vùi chôn 
Nào cử ra người tranh tài 
Ta đối thương đừng nên xem thường 
NỮ: Ta thầm khen họ Tiết kiên cường 
Nhường đường về tha thứ tồn sinh... 
NAM: Thôi đừng khua môi chốn biên đình 
Giao đấu cùng nhau mới mong thưa trình 
NỮ: Hây 
NAM: Hây 
NỮ: Họ Tiết ngời uy thế 
Trang hùng anh lướt xông 
Thoáng trông qua trang anh tài, 
tâm hồn thêm đắm say 
Hỡi anh kia mau phân bày, 
em tường tri tánh danh 
NAM:Hà tánh danh Tiết Giao hùng anh 
Tranh thấp cao rõ tài anh hào 
Nữ nhi sao sa trường liều mình 
Mau dời chân ta sẽ... 
tha nàng tồn sinh 
NỮ: Ôi người gì đâu mà đẹp làm sao 
Tên đẹp mà người cũng đẹp nữa 
Tiết Giao... 
NAM: Xê ra... 
NỮ: Tiết Giao... 
NAM: Xê ra... 
NỮ: Trông nhãn quan như là ngọc bích 
Xanh như đại dương 
Ngắm sắc dung mi tầm môi thắm 
Phương phi làm sao 
Trang mài râu ngỡ đâu thuyền quyên 
Rạng hào quang ví như thần tiên 
Khiến tim này xao xuyến 
Luyến lưu tâm mơ cùng nhau… 
trao tình duyên…. 
NAM: Hỡi này nữ tướng kia 
Sao đó chẳng giao tranh gươm giáo 
Lại đứng đó lầm bầm thơ thẩn là sao 
Nơi sa trường vốn đầy rẫy kiếm đao 
Thì đừng trách sao ta đưa hồn về âm cảnh 
NỮ: Coi kìa…! làm gì dữ vậy hà 
Đánh thì thủng thẳng mình đánh 
Có gì mà gấp dữ vậy anh hai đó ơi 
NAM: Hứ! 
Ta với nàng là thù là giặc 
Một khi đã gặp giặc rồi thì đâm dại lấn đùa 
Chớ đừng ở đó mà giở thói trêu hoa ghẹo nguyệt 
NỮ: Giặc mà là giặc với ai kìa 
Còn thiếp với chàng, đã gặp nhau rồi thì gọi là… 
trục trặc chút xíu thôi 
NAM: Quả Châu trào hết trang dũng tướng 
Cử nữ nhi nạp mạng dâng thây 
Mau trở về kẻo vướng hoạ lây 
Vì gươm giáo chẳng thương hoa tiếc ngọc 
NỮ: Khoan khoan dừng tay lại nghe em nói nè 
NỮ: Hế ế ế ế... 
Thiếp muốn hỏi đôi lời mong ai tỏ phân 
Tiết Giao chàng ơi 
Vốn đó đã kết chỉ điều sánh tơ hồng 
Hay lẻ loi phòng không 
Lời thật tâm hỏi qua xin chớ chê cười 
Lòng hằng mong sánh đôi vợ chồng tình mặn nồng 
NAM: Hế ế ế ế... 
Chớ lơi lả bông đùa đời hoa hổ ngươi 
Thế nhân cười chê 
Chữ luyến ái chẳng mong cầu vốn xa vời 
Chí trai nặng mang 
Đời dọc ngang Tiết Giao nguyện báo thâm thù 
Thì mơ chi đến câu duyên tình lòng không vấn vương 
NỮ: Thấy đó thương thương nguyện kết can thường đến trọn đời 
NAM: Thề không chung lưới thiên mong gì... tình tơ kết se 
NỮ: Nói vậy là chưa có vợ hả 
NAM: Phải! 
NỮ: Vậy thì chúng ta quả là… 
bà nguyệt kết chỉ hồng ông tơ se cột mối rồi! 
NAM: Ăn nói hàm hồ 
Ai bằng lòng làm chồng của mi kia chứ 
SỞ VÂN 
NỮ: Đức lang nè 
NỮ: Dây tơ hồng đã se đừng chối quanh 
Hỡi anh ưng thuận lòng kết tình xanh 
Lòng em đã gửi trao cho ai rồi 
Đó đây khi cận kề xứng một đôi 
NAM: Còn buôn lời bướm ong đừng trách ta 
Quyết tâm không thuận hòa giết nào tha 
Thù thâm cùng đối thương nơi sa trường 
Lố lăng không khiêm nhường... 
quả là phường nhuốc nhơ…. 
NỮ: Hồ Nguyệt Cô ta cả một đời ngang dọc 
Chưa bao giờ gặp đối thủ tương tranh 
Buổi hôm nay lại tương kiến đấng hùng anh 
Lời yêu ngỏ mong châu về hiệp phố… 
Dòng họ Tiết lẽ nào cam bạc số 
Chàng cùng em ước thệ ba sinh 
Sẽ lui binh về tận chốn triều đình 
Lời tâu xin xóa tội tình nhà họ Tiết 
NAM: Nàng nói nàng là Hồ Nguyệt Cô 
NỮ: Phải! 
NAM: Ta nhớ ra rồi… 
Trên lệnh thầy đã phán 
Nếu tương ngộ Nguyệt Cô thì không được giao tranh 
Giả vờ trao duyên tỏ chút lòng thành 
Dối gạt rằng ta mắc bệnh trầm kha vô phương cứu chữa 
Thừa cơ hội lừa ả ta dâng tặng ngọc người 
Yêu quái sẽ tuyệt đời hồ ly quờn cửu cốt 
NỮ: Nè!Tiết Giao 
chàng đang suy nghĩ gì mà tâm tư thờ thẫn vậy 
NAM: A! không có gì 
Suy đi nghĩ lại ta vốn phần thua thiệt 
Họ Tiết chôn đời chỉ còn một mình ta 
Nếu lỡ không may gươm giáo chẳng thoát qua 
E đoản mạng sẽ tiệt dòng trung nghĩa 
NỮ: Chàng.. chàng đã suy nghĩ lại rồi à! 
NAM: Đúng vậy! 
Tiết Giao ta thề minh chứng có cao dài 
Tại nơi đây cùng Nguyệt Cô gắn kết mối duyên hài 
Nguyện trăm năm suốt đời không thay đổi 
NỮ: Tiết lang 
NAM: Tình nương 
NỮ: Tiết Giao ơi chàng ơi lời yêu đã trao 
Phu thê chữ đồng nguyện không xa cách 
Hứa yêu nhau suốt đời 
ba sinh mãi mãi không rời 
Thề chứng minh có trời 
NAM: Ái thê ơi Nguyệt Cô nàng tiên thướt tha 
Dáng ngọc ngà Hằng Nga đâu sánh 
Nắm tay nhau chẳng rời 
uyên ương bay đến muôn nơi 
Đời này có nhau trong vòng tay 
NỮ: Tiết lang ơi trái tim này trao ai 
Đừng phủi câu ước thề ta lìa hai 
Sầu chua cay ngang trái thân hồng 
Trước cuộc đời bão giông 
NAM: Tình ta nguyện không đổi lòng 
NAM: Trước bão giông cuồng phong nàng đã có ta 
Tim yêu thắm hoà nguyện bên che chở 
NỮ: Đấng nam nhi hứa lời 
hùng anh vạch đất chỉ trời 
NAM: Đời này anh xin... 
yêu mình Nguyệt… Cô… 
NỮ: Tiết Giao... 
NAM: Hồ Nguyệt Cô... 
A.... Đau quá... 
Ta đau quá Nguyệt Cô ơi 
NỮ: Tiết lang...chàng bị làm sao thế 
NAM:chắc ta chết mất 
Nử: Tiết lang 
Nam: a .... đau quá 
Trời ơi toàn thân dường như thiêu đốt 
mỏi tứ chi rã rời thêm mắt hoa 
ui da… ui da… 
Ôi đớn đau sống còn chi phen này 
đau bên đây ,đau bên kia 
NỮ: lúc nảy chàng còn đang khoẻ mạnh 
sao bây gio lại thành ra thế này? 
Tiết lang! chàng hãy tỉnh lại đi Tiết lang 
Chàng ơi vì đâu sầu thương lai láng 
nước mắt tuôn thiếp nhìn thêm thắt gan 
Giao hỡi Giao chớ lìa xa dương trần 
Nguyên nhân chi ôi ai bi 
NAM:A.... đau quá 
NỮ: Tiết lang... 
NAM: Nguyệt Cô ơi... 
Bệnh tình ta vốn nan y không cách nào chạy chữa 
Chắc không lâu nữa cam giã biệt dương trần 
Lửa đốt lòng như thiêu sống cả tim gan 
A… đau quá! 
NỮ: Tiết lang... 
NAM: Rời rã tứ chi lục phủ rối bời 
Chắc ta chết mất tình nương ơi 
NỮ: Không Tiết lang... 
NỮ: Tình lang… ơi… 
Nhìn ai đớn… đau…. 
Tình mới… trao… 
Vừa bén duyên…. 
nỡ đâu lìa nhau… 
Nhìn chàng Giao thắt lòng 
Chẳng muốn ai mạng vong 
Cao sanh ông bày chi 
Ôi bão giông trong lòng 
NAM: Nguyệt Cô ơi nén sầu 
Mình phải cam lìa xa 
Câu ba sinh ngày nay 
mai chúng ta sum vầy 
NỮ: Ta... kêu trời thấu chăng 
Ông bày chi tan thương trùm giăng 
NAM: Ôi... đớn đau vò xé 
Như ngàn kim đâm thấu tim này 
NỮ: Chàng đành tâm lìa thiếp 
NAM: Giờ biệt ly đến nơi 
NỮ: Câu ước thệ muôn đời... 
dù phong ba… chẳng rời xa… 
NAM: Nguyệt Cô ơi tình ta sắp phải chia xa mỗi người đi một ngã 
Ta mang bệnh trầm kha tủi đời trai bạc phước hẹn ước hôm nay đành ôm xuống diêm... đài 
Chỉ khổ cho ai phải đau xót đêm ngày 
Tay trong tay ta tạng mặt nhau lần sau cuối 
Duyên chúng mình đành hẹn kiếp lai sinh 
NỮ: Ôi chua xót nghẹn ngào thấy anh hùng đớn đau 
Tiết Giao hỡi chàng có cách chi cứu mạng 
NAM: Phương thuốc thế gian đã vô phương cứu chữa 
E mạng số lâm nguy sắp về chốn diêm đài 
NỮ: Không… Tiết lang 
Thiếp sẽ cứu chàng dù phải vào núi đao biển lửa 
Quyết tìm thuốc về để cứu chữa bạn tình lang 
NAM: À ta... ta nhớ ra rồi 
Nguyệt Cô ơi! 
Ta chợt nhớ ra trong bút pháp lưu truyền có nhắc đến viên ngọc người 
Có thể chữa được bách bệnh 
Cầm nó trong tay, người bệnh sẽ hồi sinh 
A.... đau quá... 
Cơn đau nào thuyên giảm mà ngày càng nặng thêm, 
Chết ta rôi tình nương ơi 
Ko có ngọc người chắc ta chết mất 
A.... 
NỮ: Tiết Lang…Tiết Lang…! 
Ngọc người... 
Ngọc người thiếp có... 
NAM: Nàng có?! 
NỮ: Ơ không không 
Vậy... vậy để thiếp đi tìm ngọc người về cho chàng nghe chàng 
NAM: Ờ... nàng phải nhanh lên 
Nếu chậm trễ sẽ không còn kịp nữa 
NỮ: Trời ơi... 
ĐAN VIỆN CHUNG THANH 
NỮ: Đành sao… thấy ai quặn đau 
Liều thân… rủi vươn ba… đào.. 
Ta ẩn tu ngàn năm gắng công 
Nay mới mong thay dạng hình hài 
Thành mỹ nhân sắc hương đài trang 
Giờ này liều thân cứu ai 
Nhả ngọc người nào hay rủi may 
Duyên đã trao lý đâu mờ phai 
Thôi phó thác bởi trên cao dài 
Đừng gieo trái ngang, khổ đau cho hồng nhan... 
Quyết cứu an bạn vàng… qua hồi… nguy… nan 
NAM: A... đau quá... Chắc ta chết mất 
NỮ: Thôi được rồi! 
Thề đã hứa ra, ta quyết giữ lấy lời 
Nguyệt Cô ta sẽ nhả ngọc người 
Để cứu bạn chung tình hồi sinh kiếp nạn 
NHẠC NHẢ NGỌC 
NAM: A... Đau quá... 
Chết ta rồi, ta đau quá Nguyệt Cô ơi... 
Mau cứu anh tình nương ơi... 
NỮ: Hả!....... 
Có.. có ngọc rồi đây Tiết lang 
NAM: Ta tưởng nàng bỏ cho ta chết luôn rồi chứ! 
Đâu nàng cho ta xem? 
NỮ: Đây chàng…. 
NAM: Quả đúng là ngọc người 
NỮ: Chàng cầm nó xong nhớ trả lại cho thiếp nha 
NAM: Khi nào ta hết đau ta sẽ trả nó lại cho nàng 
À Nguyệt Cô! 
Nàng.. nàng hãy đi tìm giúp ta một ít nước 
Để ta hoà ngọc này vào trong nước 
Uống vào thì bệnh tình của ta sẽ không còn nữa 
NỮ: Có thật không chàng?! 
Vậy để... để thiếp đi lấy nước 
À …hay là chàng đưa ngọc người lại cho thiếp đi 
Khi trở về thiếp sẽ đưa nó lại cho chàng 
NAM: Không.. không được! 
Ta phải cầm nó trong tay để đỡ đau kia mà 
NAM: Ta đớn đau trầm kha mà nàng không thiết tha 
Hay nàng không tin tưởng ta 
Hết mong chi 
Đầu lưỡi chót môi hứa yêu giờ đành buông trôi á a 
Đớn đau lòng 
Ta gửi trao ai ngọc người mình vĩnh ly muôn đời 
Hãy chậm chờ hồn trẻ cùng theo 
Tiết Giao lìa cõi dương trần 
NỮ: Đừng nghĩ sai chàng ơi cần định tĩnh tâm thần 
Hãy nghe tỏ phân bao lời 
Hứa lời suốt đời keo sơn Nguyệt Cô mãi không quên 
Chớ nên trách oan nhan hồng 
Duyên mặn nồng nguyện chứng có cao sanh 
Thiếp đi ngay…. 
Tìm nước sẽ nhanh thôi…thiếp quay trở về 
THOẠI 
NỮ: Tiết lang! chàng nhớ đừng có đi đâu nha 
Và nhớ giữ nó cho thật kỹ đó 
Đừng để mất! 
Nó mà mất là tội... 
tội cho người ta lắm nghe chàng 
NAM: Được rồi… nàng cứ an tâm 
Ả ta đã đi rồi! 
Ha ha ha ha... 
Giờ trong tay ta đã có được ngọc người 
Kiếp giục mã bôn phi 
ta hồi quy cố thổ 
NỮ: Tiết lang ơi! 
Đã có nước rồi nè! 
Chàng hãy uống vào cho mau khỏe lại 
Tiết lang ơi chàng đâu rồi 
Tiết lang à 
Hả?!...không lẽ… 
Tiết lang...! 
Mấy ngàn năm ta tu luyện thành hình 
Nay phút chốc đã tan tành sụp đổ 
HỒ LY ĐUÔI 
NỮ: Sao ai bỏ ra đi, nỡ quên thề phụ vong với nhau 
Bao chót lưỡi điêu ngoa, ta tưởng tin bây giờ khổ đau 
Ôi công sức bao năm, thì giờ đây phủi tay nghẹn ngào 
Lướt tuấn mã phi nhanh, tìm họ Tiết quyết đổi trao ngọc người 
NỮ: Tiết Giao....Tiết Giao! 
Hãy trả ngọc lại cho em đi mà Tiết Giao 
NAM: Xê ra... 
Van ra đứa yêu tinh, chữ hận thù lòng ta khắc sâu 
Ghi cái chết gia môn, Võ Tắc Thiên oan cừu chẳng tha 
Do mi tính trăng hoa lòng dâm ô để nay tan đời 
Vốn thiên lý công minh, loài yêu quái quyết chẳng tha tồn… sinh 
NỮ: Tiết Giao.... 
Em cầu xin chàng mà 
Hãy trả ngọc lại cho em đi Tiết Giao! 
Ta trao tình đầu ba sinh nỡ đâu 
Đoạn tình ly dứt đi lời thề 
Đoạt ngọc người manh tâm ra đi 
Ôm mối hận tình si 
NAM: Diệt loài hồ ly số mi kể từ nay hết 
Thật gớm ghê yêu hồ tránh xa 
Ngựa lướt xông chớ mong chung lối 
Người với thú sao hoà đôi 
NỮ: Tiết Giao... 
NAM: Yêu quái hãy xem đây... ( *Đập vỡ ngọc người) 
NỮ: A... Chết ta rồi... 
Ngọc vỡ nát thì đời Nguyệt Cô xem như đã hết...