Còn lại đây niềm đau mà em vẫn luôn che giấu
Còn mình em lặng trong hoài, nghi vì em đâu biết điều gì?
Huh-uh, điều gì?
Ngoài kia có một ai ngồi nghe từng lời em nói
Ngoài kia trăm người sao mà, không một ai biết đến em đang
Em đang, em đang...
Giữ chặt môi, em ngẩn ngơ với điều em thấy
Những niềm đau, cứ nhiều thêm em nào đâu hay
Những mộng mơ, em nhận ra chẳng thể với lấy
Không một ai, chỉ mình anh ở lại cạnh bên
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc tình
Không mong là anh có thể nhớ, không tin là em đã yêu rồi
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc đời
Không mong là em sẽ phải quên, không tin đã em đã yêu anh
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc tình
Không mong là anh có thể nhớ, không tin là em đã yêu rồi
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc đời
Không mong là em sẽ phải quên, không tin đã em đã yêu anh
Bản thân luôn tự hỏi, sao cứ mãi tìm kiếm một lí do?
Nghẹn ngào đôi khi em muốn nói, nghĩ đến nhưng rồi lại đắn đo
Trái tim có lẽ đã quá đau sau bao lần tổn thương tâm hôn như vỡ nát (vỡ nát)
Chỉ mong có người đến sau hiểu rằng em vẫn muốn yêu thật nhiều sau những mất mát
Nhiều đêm vội trôi qua (trôi qua), nơi đây trong em bao nhớ mong
Người đang ở nơi xa, thầm chờ đợi bóng dáng kia sẽ quay về đây thôi
Ngọt ngào này đến nhanh khiến tin rằng mọi khổ đau chỉ là quá khứ phía sau
Giữ chặt môi, em ngẩn ngơ với điều em thấy
Những niềm đau, cứ nhiều thêm em nào đâu hay
Những mộng mơ, em nhận ra chẳng thể với lấy
Không một ai, chỉ mình anh ở lại cạnh bên
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc tình
Không mong là anh có thể nhớ, không tin là em đã yêu rồi
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc đời
Không mong là em sẽ phải quên, không tin là em đã yêu anh
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc tình
Không mong là anh có thể nhớ, không tin là em đã yêu rồi
Anh đưa em đi đưa em vào cuộc đời
Không mong là em sẽ phải quên, không tin là em đã yêu anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Là anh, anh, anh, anh, anh
Không tin làm em đã yêu anh