1. Một mình em mang bao đắng cay,
ly rượu say khói thuốc nhẹ bay
Lệ em rơi nhưng anh nào đâu có hay?
Sự cô đơn tràn nhập nơi đây,
một cảm giác khiến em chán chường
Chợt nhận ra nơi dương trần thật vô nghĩa
2. Nhìn đêm đen nước mắt vẫn rơi,
trong lòng đau tiếng nấc từng cơn
Vì ai kia mau đổi thay như gió thoảng qua
Từng trải qua ngàn vạn thị phi,
nhìn tận mắt thế gian giả tạo
Ôi cuộc đời nhìn dối gian nay tầm thường
ĐK:
Dù thật buồn gượng cười khóe môi,
chỉ là không muốn ta yếu mềm
Rồi dần quen cùng men say và đêm tối
Dù vẫn biết thân xác héo khô,
rượu và thuốc giết chết tháng ngày
Nhưng thật sự chẳng luyến lưu nơi hồng trần
Sự cô đơn tưởng mình hóa ma,
màn đêm xuống có em say mềm
Chẳng cần ai cạnh mình hỏi han sẻ chia
Rượu em uống đắng cay muôn phần,
làm sao sánh nỗi đau đã từng
Ngồi một mình cùng bóng đêm ta hoài niệm
Nhìn đêm đen nước mắt vẫn rơi,
trong lòng đau tiếng nấc từng cơn
Vì ai kia mau đổi thay như gió thoảng qua
Từng trải qua ngàn vạn thị phi,
nhìn tận mắt thế gian giả tạo
Ôi cuộc đời nhìn dối gian nay tầm thường
ĐK:
Dù thật buồn gượng cười khóe môi,
chỉ là không muốn ta yếu mềm
Rồi dần quen cùng men say và đêm tối
Dù vẫn biết thân xác héo khô,
rượu và thuốc giết chết tháng ngày
Nhưng thật sự chẳng luyến lưu nơi hồng trần
Sự cô đơn tưởng mình hóa ma,
màn đêm xuống có em say mềm
Chẳng cần ai cạnh mình hỏi han sẻ chia
Rượu em uống đắng cay muôn phần,
làm sao sánh nỗi đau đã từng
Ngồi một mình cùng bóng đêm ta hoài niệm