Chênh vênh lắm phải không
Mông lung lắm phải không
Cô đơn lắm phải không
Nắm đau chưa sao chẳng buông
Tình nào là tình không mang dang dở ...với nỗi buồn
Tình nào không mang nước mắt
Giờ còn lại gì chia đôi hai lối người xa lạ
Đến lúc phải quên người không vui
Thành phố bé lắm sao tìm nhau hoài
Lạc bước lối cũ trăm người qua lại
Cớ sao nơi này cô đơn đến giá băng
Hụt hững lắm phải không
Vài chiếc lá úa rơi rụng giữa đường
Một chút sóng gió anh vội thương ai rồi
Nhói ở đây này, vết xước nơi trái tim
Ai chữa lành được không?
Tình nào là tình không mang dang dở ...với nỗi buồn
Tình nào không mang nước mắt
Giờ còn lại gì chia đôi hai lối người xa lạ
Đến lúc phải quên người không vui
Thành phố bé lắm sao tìm nhau hoài
Lạc bước lối cũ trăm người qua lại
Cớ sao nơi.. này cô đơn đến giá băng
Hụt hẫng lắm phải không
Vài chiếc lá úa rơi rụng giữa đường
Một chút sóng gió anh vội thương ai rồi
Nhói ở đây này, vết xước nơi trái tim
Ai chữa lành được không
Thành phố bé lắm sao tìm nhau hoài
Lạc bước lối cũ trăm người qua lại
Cớ sao nơi này... chênh vênh như thế
Hụt hẫng lắm phải không~~~
Vài chiếc lá úa rơi rụng bên hiên
Mất anh đi rồi.. uh ho hooooo
Nhói ở đây này, vết xước nơi trái tim
Ai chữa lành được không
Nhói ở đây này, vết xước nơi trái tim
Ai chữa lành được không