Này con ơi đừng lớn vội
Trẻ thơ mãi vậy thôi
Hãy cứ bé bằng cái kẹo ngay ngắn ở trong nôi
Giật mình thoáng một giây mà ký ức đã đầy tim
Ở đuôi mắt của bố giờ đã có đường chân chim
Con sẽ lớn cao lên đi xa vòng tay bố lúc nào
Làm bố khó quá không biết phải học làm sao
Từng mong con lớn lên trí hơn người
Mà bố thì mãi ngây ngô với đời
Vì con bố đã mong bố thay đổi
Nhiều năm bố vẫn lao đao cuộc đời
Dạy con trở thành bạn tốt đấy thôi nhưng rồi
Đời bố vẫn cứ cô đơn mà thôi
Này con muốn lớn khôn hãy lắng nghe
Thật khó chính bố không biết chia sẻ
Ngày con trên cánh tay bố thỏ thẻ
Rằng bao nhiêu bão giông bố còn trẻ
Từng ôm con vào tim và khóc hứa sẽ chở che
Giờ bố như cánh lá khô ngày hè
Con chỉ muốn là đứa trẻ cầm tay gói kẹo me
Chiều tan lớp được gói quà rồi bố đèo sau xe
Dòng máu nóng của con là từ tim bố truyền cho
Dù giông bão đổ ngang đầu con cũng chẳng âu lo
Con có lớn ra sao không khi nào con hết yếu lòng
Để bố vững chãi con ngã như thuở bằng bông
Đời con may mắn thay bố sinh ra
Và con không muốn bố phải đổi thay
Ngày con cất bước đi trên đường dài
Lời bố trong trí con sáng không phai
Đời con cần bố bạn tốt nhất của con đây
Và bố cũng như một người thầy
Làm sao con có được tình yêu đầu
Mà bố không chỉ cách cho cá cắn câu
Tình yêu hai bố con cùng ưu sầu
Là bố nâng với con chén rượu đầu
Là bờ vai của bố lệ ướt cả hai một màu
Con sẽ chẳng lớn lên
Như là cánh chim nhỏ luôn tìm nơi để dựa vào
Như câu chuyện bố kể con vẫn thuộc từ thuở nào
Bố đừng yếu đuối trước ngàn sóng gió bao la
Vì sinh thành ra con là điều tuyệt vời hơn cả
Điều sợ nhất không phải cái
Nắm tay cuối với người mình thương
Mà là nắm bàn tay bố nhưng hơi
Ấm giờ chẳng còn vương
Những điều bố để lại cho ngày
Mai con ngân vang câu ca
Con sẽ chẳng lớn lên và sẽ chẳng đi đâu xa
Ngày con von lon con han lam ne
Lời bố trong trí con sáng không phai
Đời convo dang mang
Vo thai doi
Mà không không mong buo phai dou thai
Từng ôm con vào tim và khóc hứa sẽ chở che
Giờ bố như cánh lá khô ngày hè
Con sẽ chẳng lớn lên
Đi đâu xa