NÓI LỐI:
Nữ: Anh đợi em nắng hè lấp lánh,
Cánh điệp bay đỏ thắm đường trưa.
Chuyến xe về...
Nam: Xe tôi đợi về chưa?
Nữ: Cánh điệp bay
ôi tiếng thời gian buông nhịp.
VỌNG CỔ:
CÂU 1:
Nam: Nhận được thơ em
dù chưa gặp mặt
mà anh như đã
tâm sự cùng em
thầm lặng.. bao...
Xe Tiền Giang
về đây tươi thắm
những nụ cười.
Nhiều cô gái đường vui hớn hở,
anh chỉ chờ
một bóng dáng nhỏ quen thân.
Ngày giải phóng Sài Gòn
mẹ có lên thăm,
anh hỏi tin quê nhà
bà con mạnh giỏi,
mẹ nói:
Nữ: Còn một người
sao con không hỏi?
Nam: Anh nhìn mẹ rồi
mỉm cưới không nói...
CÂU 2: Nhớ năm đó
một chàng trai chờ người yêu
với bao lời ý nhị,
bây giờ anh đợi em
với tình yêu
người chiến sĩ bình thường.
Ngày xưa em nói:
Nữ: Bao giờ giải phóng Sài Gòn.
Anh trở lại Khánh Hội
làm công nhân điện,
em về trường
dạy học ở Hòa Hưng.
Nam: Anh công nhân
đi Giải phóng quân.
Nữ: Cô giáo trẻ là cô y tá.
Nam: Sự thật đây rồi
không là mơ ước nữa,
anh đã về giải phóng thành đô...
NÓI LỐI:
Nam: Xe dừng lại
thoáng bóng quê hương cô gái,
Áo bà ba mắt lay láy tìm anh.
Anh bỗng mừng
đúng dáng em Xuân,
Cô Út nhỏ lên tìm nơi hẹn.
VỌNG CỔ:
Nữ: Đứng trước mặt anh
em vừa mừng vừa thẹn,
rồi cầm tay anh
mắt sáng…
em...
CÂU 4: Chị Năm em
đành lỗi hẹn với anh rồi.
Chị đã nhắn tin về cho má,
còn thơ này chị dặn em
cầm tới cho anh.
Nam: À đây mà,
dòng chữ nghiêng nghiêng
giữa bao thơ,
trời ơi một cánh bông điệp đỏ.
Cánh bông điệp Sài Gòn
khi từ giã
mình trao nhau
lời chung thủy hẹn nguyền.
CÂU 5 Nam: Đưa em lên xe về Mỹ Tho,
anh còn dặn kỹ:
Nữ: Nếu chị có về thăm,
em nói lại chị mừng.
Nam: Anh vẫn ngày đêm
đứng canh bảo vệ Sài Gòn.
Nữ: Chị em
còn bận nhiều công chuyện,
bệnh viện, nhà trường
rồi gieo hạt để đồng xanh.
Nam: Nước độc lập,
làng xóm bình yên,
hạnh phúc đến
trong bàn tay xây dựng.
Xe xa rồi anh còn đứng lặng,
tai lắng nghe
vẳng tiếng xuân cười.
CÂU 6 Nam: Trưa này
nhận được tin vui,
đường Sài Gòn
thêm dài thêm rộng.
Gió Sài Gòn dâng đầy hào phóng,
chuyến xe này
chuyến xe nữa về thêm.
Nữ: Xe lên từ Tiền Giang,
Hậu Giang,
từ Chợ Trảng – Tây Ninh,
Biên Hòa, Bến Cát.
Những chuyến xe
chở đầy nguyện ước
giữ lấy quê hương
xây dựng cuộc đời.
Nam: Em ơi
đất nước đã là xuân,
tình yêu ở lòng ta
thời gian không là chờ đợi.
Nữ: Hôm nay mai đó ta về,
Hửng đỏ bốn bề
mùa điệp quê hương.