NGÂM THƠ
Nam: Bao giờ
thu đến lá không rơi,
Thì ta không khổ nữa
khi chia lìa đôi nơi.
Nữ: Đời là như thế anh ơi,
Yêu nhau thì phải
nghẹn ngào khi xa.
NAM AI 8 CÂU
Nam: Em ơi,
khúc nhạc biệt ly
xin em đừng dạo nữa...
Chỉ thêm nghẹn lòng
cho kẻ ở…
người…
đi.
Nói nữa mà chi,
thêm khắc khoải lúc chia lìa.
Bao nổi buồn trong anh,
sao em không xót dạ đau lòng.
Nữ: Em đâu phải là người vô tâm,
yêu nhau rồi
ai không buồn khi xa.
Nhưng đã lỡ cuộc hẹn hò,
dù có buồn cũng bằng không.
Nam: Anh lẻ loi
hiu quạnh ở nơi này.
Nữ: Em cũng ngậm ngùi
trong căn phòng cô đơn,
mắt dõi một phương trời,
lặng nhìn về chốn xa.
Nam: Thôi từ nay
anh nhặt bao kỷ niệm,
mà vùi chôn dưới đáy hoang mồ.
Nữ: Phải…Khi em đã phụ anh rồi,
thì còn gì để nhớ anh ơi…
VỌNG CỔ
CÂU 1
Nam: Phải…
Chớ nhớ làm sao
cho ray rứt tim đau
nghẹn ngào khi chia biệt…
Một cuộc ly tan
trọn đời anh nuối tiếc
khóc hận cười đau
vì dang dỡ mối…
duyên…
đầu. (3:27)
Nữ: Đừng nói nữa anh ơi,
dù có luyến thương
thì mình cũng xa rồi.
Canh cánh bên lòng
vì khối tình sầu vương vấn.
Nam: Anh ôm nổi đoạn trường
giờ phải cố tìm quên.
Em còn nhớ làm gì
khi anh còn lại mình ên,
giá lạnh trong đêm
giây phút xa rời.
Nữ: Biết xa anh rồi
đành chấp nhận mà thôi,
nên lệ tuông rơi
khóc đời nhiều cay đắng.
NGÂM DẶM
Nam: Đời trắng tay thì được gì đây.
Nữ: Em đi anh ở lại nơi này.
Nam: Ngày xưa nếu biết tình dang dỡ.
Gặp gỡ làm gì lòng tái tê.
CÂU 2:
Nữ: Chuyện ngày xưa
em không bao giờ quên được,
sống kiếp tha hương
nơi xứ lạ quê người.
Đời em thiếu anh
là mất cả nụ cười.
Má phấn chẳng điểm tô,
môi hồng nhạt thắm,
gương lược không màng,
lặng lẽ đếm mưa rơi.
Nam: Anh nhớ em nhiều
nên buồn lắm em ơi,
em lặng đếm mưa rơi,
anh tiếc nhặt từng ngôi sao rụng.
Nữ: Sống ở quê người
sớm nắng chiều mưa,
nên gió bụi cuộc đời
vùi lấp bước em đi…
NÓI LỐI VÀO VĂN THIÊN TƯỜNG
Nam: Em ơi,
xứ lạ trời xa,
thân gái bơ vơ
làm sao em chống lại
nhiều phong ba bão tố…
Mưa gió phủ phàng
tràn ngập bước em…
qua…
Nữ: Xa nhau rồi,
còn quyến luyến mà chi.
Giấc mơ ngày ấy,
xin anh hãy quên đi.
Đừng bịnh rịnh nữa anh ơi,
cho héo hắt môi cười.
Nam: Giấc mơ tình yêu
sao em đành quên bỏ.
Để cho tim nát vụn,
ôm đau thương,
trong tuyệt vọng âm thầm.
Nữ: Em có bao giờ quên bỏ,
sao anh lại trách em.
Kỷ niệm ngày nào
nay vẫn còn nguyên.
Bao tháng năm
em vẫn giữ bên lòng.
Nam: Ngược dòng thời gian,
cuốn trôi về dĩ vãng.
Mà bao ngày qua,
ta chắt chiu
như gió thoảng qua mành.
Nữ: Nhớ làm sao
của một buổi chiều nào.
Nam: Ngày mà em
tạ từ cất bước,
anh giận mình
không giữ được
bước chân em…
VỌNG CỔ CÂU 5
Nữ: Giấc mộng tình xa
mà ta chập chững đi qua
chỉ vấp viên sỏi con
làm cho chân ta chùng bước…
Vui sướng hay khổ đau
không ai biết trước
duyên chẳng tròn duyên
do định số đã…
an…
bày.. (9:23)
Nam: Ôm cô đơn
anh chờ đợi đã bao ngày.
Gởi nhớ thương,
gởi buồn theo sông nhỏ,
vò võ âm thầm
mắt dõi một phương xa.
Bao đoạn trường
đeo đẳng mãi không nguôi,
có ai biết cho anh
mượn men cay làm bạn.
Nữ: Một thuở yêu nhau
ngàn đời cách biệt,
biết làm sao
cho thuyền bến được giao kề.
LÝ CON SAO
Nam: Duyên…đôi ta,
dang dỡ thật rồi em ơi.
Giờ hai đứa hai nơi.
Nữ: Em chơi vơi
ở cuối chân trời.
Nam: Anh lẻ loi ở lại nơi này.
Hồn anh rã rời
khi trông thấy em,
sánh bước chung đôi
đi với người ta.
Nữ: Bốn phương trời
nhiều phong ba bão giông.
Biết tìm đâu
được bờ bến bình yên.
VỀ CÂU 6
Nam: Bến bờ bình yên
tương lai ngập tràn phía trước,
em hãy bước đi
đừng ngoãnh lại làm gì.
Nữ: Có thương thì cũng từ ly,
có yêu cũng chẳng
còn gì cho nhau.
Tim em thổn thức xuyến xao.
Nam: Tình em muôn thuở,
vẫn dạt dào trong tim anh.