Ta có mọi thứ sao chẳng có nhau 
Em tìm hạnh phúc, 
anh trao đớn đau 
Chắc anh có nỗi khổ tâm, 
tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, phải không? 
Gặp nhau là duyên nhưng chẳng có phận 
Từng nghĩ rằng yêu đương không hối hận 
Chắc có lẽ là em sai, 
tính quá sớm chuyện tương lai rồi. 
Mình đừng vòng vo thêm nữa, 
đừng hứa, đừng tổn thương nhau thêm, 
cũng đừng quan tâm về em, 
cảm xúc em ra sao cảm nhận thế nào, 
thì sao nào? 
Mình cũng chẳng còn gì để nói với nhau. 
Vậy giờ mình dừng lại thôi, 
đừng khóc, mình chẳng có tương lai, 
nên đừng bận tâm 
rằng ai là người đúng - sai. 
Cả hai đứa đều khờ dại, 
tất cả để trời xanh an bài. 
Gặp nhau là duyên nhưng chẳng có phận 
Từng nghĩ rằng yêu đương không hối hận 
Chắc có lẽ là em sai, 
tính quá sớm chuyện tương lai rồi. 
Mình đừng vòng vo thêm nữa, 
đừng hứa, đừng tổn thương nhau thêm, 
cũng đừng quan tâm về em, 
cảm xúc em ra sao cảm nhận thế nào, 
thì sao nào? 
Mình cũng chẳng còn gì để nói với nhau. 
Vậy giờ mình dừng lại thôi, 
đừng khóc, mình chẳng có tương lai, 
nên đừng bận tâm 
rằng ai là người đúng - sai. 
Cả hai đứa đều khờ dại, 
tất cả để trời xanh an bài. 
Có khi nào sau này, sau này, sau này 
ta gặp gỡ lại 
Khi cả hai đã đủ lớn, đủ trưởng thành, 
đã biết đúng sai 
Liệu ta có nói lời cảm ơn nhau, 
hay ta chỉ toàn trách móc nhau? 
Tiếc thay là những gì qua rồi qua rồi qua rồi 
chẳng thể trở lại 
Bởi chuyện tình yêu là do trời an bài 
chẳng phải bởi ai 
Chấp nhận đi thôi, 
tất cả lỗi lầm do ông trời