Đã bao đêm anh thức viết thư tình,
gửi trao em tình yêu và nỗi nhớ.
Trong đêm khuya vắng
anh nghe lòng mình sầu lắng,
ta a nhau đã bao mùa qua.
Ánh trăng khuya
lẻ bóng đứng một mình,
gió bên hiên nhẹ ru làm nhớ thêm.
Đêm nay không có em
bên mình cùng sưởi ấm,
anh mơ ôm lấy em vào lòng.
Anh gọi mãi tên em người ơi,
nhưng chỉ thấy sao a ngút ngàn.
Những câu hát những nỗi niềm riêng,
viết lên đây mong người sẽ thấy.
Anh gởi gió yêu thương vào mây,
anh gởi mãi không sao lấp đầy.
Nỗi trống vắng thao thức từng đêm,
thấy nghẹn ngào nhớ em dạt dào…
Ánh trăng khuya
lẻ bóng đứng một mình,
gió bên hiên nhẹ ru làm nhớ thêm.
Đêm nay không có em
bên mình cùng sưởi ấm,
anh mơ ôm lấy em vào lòng.
Anh gọi mãi tên em người ơi,
nhưng chỉ thấy sao a ngút ngàn.
Những câu hát những nỗi niềm riêng,
viết lên đây mong người sẽ thấy.
Anh gởi gió yêu thương vào mây,
anh gởi mãi không sao lấp đầy.
Nỗi trống vắng thao thức từng đêm,
thấy nghẹn ngào nhớ em dạt dào…
Anh gọi mãi tên em người ơi,
nhưng chỉ thấy sao a ngút ngàn.
Những câu hát những nỗi niềm riêng,
viết lên đây mong người sẽ thấy.
Anh gởi gió yêu thương vào mây,
anh gởi mãi không sao lấp đầy.
Nỗi trống vắng thao thức từng đêm,
thấy nghẹn ngào nhớ em dạt dào
Nỗi trống vắng thao thức từng đêm,
thấy nghẹn ngào...
nhớ em dạt dào…