menu-iconlogo
logo

Cha Già Rồi Đúng Không?(The Heroes Version)

logo
歌词
Cha à từ ngày con cất tiếng khóc

Vào lúc chào đời

Con biết ngày đêm cha đã vất vả

Mất ăn mất ngủ

Chẳng bao giờ nghỉ ngơi

Mặc kệ trời nắng hay mưa

Cha lo con sống không đủ

Vậy mà thằng con trai này

Chưa bao giờ hỏi thăm cha

Được đúng một lời

Con xin lỗi vì

Tuổi trẻ lầm lỗi

Vẫn còn muốn rong chơi

Để đến bây giờ khi

Cha bật khóc con vẫn chưa đạt được

Những gì cha mong đợi

Con yêu cha là lời khó nhất

Mà con muốn nói ra

Công cha như núi thái sơn

Suốt cả kiếp này tấm thân con

Vẫn không thể đền đáp

Được hết công ơn của cha

Cha già rồi đúng không

Mắt kém tay chân thì run

Cha già rồi đúng không

Sao cứ nói lung tung chuyện cũ

Cả cuộc đời với cha

Chỉ sống để yêu một người

Là mẹ của các con thôi

Có lẽ cuộc đời

Còn có bao nhiêu lần mười năm nữa

Ba có bao giờ thắc mắc

Con trai của ba

Lớn lên như thế nào

Thấy con trên tivi

Con tin con

Đã làm cho ba tự hào

Con biết lí do

Ba chọn bỏ con lại

Con cũng biết cảm thấy mình tội lỗi

Vì con đôi lúc cũng mắc những sai lầm

Phải trả giá bằng giấc ngủ những đêm dài

Con đã từng ước gì mình lớn lên

Trong một mái ấm thật bình thường

Có cả cha lẫn mẹ

Quan tâm con thật nhiều tình thương

Nhưng mà con

Nào có thể làm gì khác đâu

Vì đơn giản ba và mẹ lựa chọn khác nhau

Nên con tôn trọng mọi sự cứng rắn

Cha già rồi đúng không

Mỗi sớm trôi qua thật nhanh

Cha già rồi đúng không

Con xin lỗi con thật vô tâm

Cả cuộc đời của cha

Chỉ sống với những ước mơ

Ngày thơ tự vẽ nơi tim

Có lẽ cuộc đời

Còn có bao nhiêu lần mười năm nữa

Cha già rồi đúng không

Mắt kém tay chân thì run

Cha già rồi đúng không

Sao cứ nói hoài những chuyện

Hoài những chuyện cũ

Chẳng biết cuộc đời

Còn bao nhiêu lần mười năm nữa

Khi bạn bè trong cơn yên giấc

Ngã tư đường con vẫn vất vơ

Tâm vô định chỉ trong gang tấc

Con sẽ điên mất mong ba về

Trong những giấc mơ

Lớn lên cùng những lời phán xét

Con đã từng là kẻ ghét ba

Họ gọi ba là người xấu xa

Nhưng vì gia tài họ đấu đá

Hai từ gia đình họ xé nát ra

Họ xưng với cha của mình

Là tôi và gọi ông là ông già

Ngày ông nằm giường bệnh

Họ chỉ nghĩ về tiền

Và mong về ngày không cha

Một lần gọi ba là điều con không thể

Ký ức về ba thì con không hề

Ba nơi chín suối con nơi cõi tạm

Cùng với nghịch cảnh cố gắng trưởng thành

Làm người lương thiện cho tới khi

Trút hơi thở cuối cùng và rồi

Con kể cha nghe