Ba sinh đã lở vỡ duyên tình về lứa đôi
Trách hóa công sao đành chia đôi mình
Câu thề ước trước kia
theo làn khói bạc rồi
Anh Đài ơi mấy câu
thề của nàng với anh nhớ hoài
Lương Huynh hởi số kiếp
duyên tình của trúng ta
Có thế thôi in hẹn kiếp sau này
Duyên tình của chúng ta
tơ hồng dứt buộc ràng
Tình ta thế thôi từ đây...
Chớ..phụ...anh á a
Lương Huynh hỡi chớ quá sầu tình dở dang
Luyến tiếc chi duyên mình vỡ tan rồi
Nhưng tình anh với em
tin rằng vẫn một lòng
Lương hiền huynh,số duyên mình còn lại
những cay đắng nồng
Nếu không mến kỷ niệm mà chi
nếu không yêu,trao ngọc chi...vầy.
Tình mình thôi,mỗi đứa một nơi.
Câu thề ưa hết...rồi
Tang thương buồn cách a a ha á hà
Ngày lên e cưới
Tạ từ ly bôi tiển đưa
Mình hết duyên rồi
Mưa gió đẩy đưa
Số thân âu là kiếp người thế thôi
Hôm kia còn an vui
Hôm qua còn hoa tươi
Hôm nay buồn đau thương
Hôm nay sầu ướt mi tuôn lệ rơi
Em đi nhưng lòng thương anh
Tuy đôi mình a nhau
Không quên lời yêu thương
Lương huynh ơi
in đừng trách than cho đau lòng em
Giờ phút cuối có ai đâu
khóc ly tan cho mình
Thề thốt hết giấc mơ tan
chỉ mang theo u buồn
Vẫn luyến ái..vẫn luyến ái sao cách biệt
Tình đôi ta sao cách a
Tình này in trọn kiếp
Nguyện nghi khắc trong tim
Giọt nước mắt có em thôi
khóc ly tan bên chàng
Nào dám nói thủy chung câu
Để trong nhau thẹn lòng
Ôi trữ đồng trôi đưa cuốn theo bèo mây