Trích đoạn MÙA THU TRÊN BẠCH MÃ SƠN 3__Song ca
Tác giả: Yên Lang
--UP BEAT--
꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂
ROOM: CÀ MAU VỌNG CỔ
ID:904437
___o0o___
[THOẠI]
[Nữ:] Trác Phùng Quân.
[Nam:] Chu cô nương
Vài hôm nữa
tôi và Loan muội
sẽ làm lễ thành hôn.
Xin cô nương hãy để
cho hôn lễ được vuông tròn.
[Nữ:] Nhưng tại sao chàng lại
lạnh lùng xa lạ với ta.
[Nam:] Vì... vì tôi
đã có người yêu.
Xin giã biệt.
[NÓI LỐI]
[Nữ:] Trời ơi
Lời giã biệt
vội vàng gượng gạo
làm tim ta nhói đau
như ai xuyên ngàn đao nhọn.
Mộng Thúy Thánh cô nương ơi…
[Vọng cổ: CÂU 4]
Rồi mi sẽ sống sao đây
khi phải cúi đầu khuất phục
trước một tình yêu
đã vượt khỏi tầm tay
chờ đợi nát…
…linh…
…hồn...
Những lọn tóc xuân xanh
đang oằn nặng đau buồn,
lần đầu tiên trong đời
một người con gái
ta phải cúi đầu âm thầm
nuốt nhục đau thương.
Một lời truyền
muôn kẻ rắp tuân theo,
một tay vung là bao
thây người ngã gục.
Nay phải tuyệt vọng
lần dò tìm hạnh phúc,
ta có muốn khóc đâu
mà nước mắt cứ tuôn trào.
[THOẠI]
Trác Phùng Quân,
Phùng Cẩm Loan,
ta chưa chịu thua đâu,
các người sẽ coi ta,
đừng trách ta sao độc ác...
……
[Nam:] Kìa ! Chu cô nương.
Hiền thê của ta...
[Nữ:] Có gì đâu
mà Trác Phùng Quân
kinh hoàng sợ hãi,
chúng tôi chỉ
mượn đỡ kiệu hoa
và đưa Loan cô nương
về đại sảnh Thần Long Giáo.
[Nam:] Khốn nạn…
Ta sẽ giết chết lũ ngươi
không chừa một ai cả.
[Vọng cổ: CÂU 1]
[Nữ:] Phùng Quân ơi…
Nếu được chết cận kề
bên Phùng Quân mãi mãi…
Thì Chu Mộng Thúy
xin cúi đầu chấp nhận
cho hai bến sông xưa
cùng xuôi mái một…
…con…
…đò...
Đó là một tình yêu
không đợi không chờ.
Nhưng được dưỡng nuôi
bằng tấm tình tha thiết
của một lần
gặp gỡ đầu tiên.
Rồi hôm nay
người ta đi lấy vợ
bỏ lại bên đường
một cô gái sầu tư.
Tại sao Phùng Quân
không nói một lời nào
dù một lời nói đơn sơ
để tạ từ vĩnh viễn...
[NÓI DẶM]
[Nam:] Chu cô nương,
xin đừng phá vỡ
cuộc hôn nhân
để chúng ta được giữ lại
chút tình bằng hữu.
[Nữ:] Lòng tiểu muội
đang vô cùng xúc động,
còn gì đâu
là mộng mị ở ngày mai.
[CÂU 2]
[Nam:] Thúy ơi..
Tại sao Thúy lại dưỡng nuôi
một thứ tình yêu
không đoạn kết
cho mùa xuân
vượt khỏi tầm tay
và thương đau
làm quặn thắt linh hồn.
Chúng ta đã gặp nhau
trong trễ nãi muộn màng.
Tôi không thể
đóng vai người trong mộng
vậy Thúy đừng
hờn trách kẻ ra đi.
Ví như chúng ta là hai kẻ
lỡ đường bên quán trọ
tạm nhìn nhau
giây phút để chia tay.
Rồi mai rồi mốt
đường đôi ngã
cứ xem như là
kẻ lạ người xa…
[NÓI DẶM]
[Nữ:] Nhưng muội không thể nào
quên được Trác Phùng Quân,
đời con gái
chỉ một lần yêu là hết.
[Nam:] Tôi đã có người yêu
và bây giờ đã là vợ tôi.
[CÂU 3]
[Nữ:] Rồi đây Phùng Quân
sẽ sống êm đềm hạnh phúc
còn Chu Mộng Thúy
trọn kiếp sẽ cô đơn.
Những ước mơ
thầm kín tâm hồn
sẽ tan biến như
sương mai trên cỏ rối.
Không...
Tôi sẽ giựt giành lại
một mùa xuân tuổi mộng,
giữ gìn trọn kiếp
một tình yêu.
Trác Phùng Quân
nếu người cố tình chối bỏ
thì đừng trách phiền
câu chuyện sắp xảy ra.
Chung quanh đây có hàng vạn
môn đồ Thần Long Giáo
chờ một lệnh truyền
thì máu lửa sẽ tan hoang.
Nếu muốn bảo vệ
vuông tròn cô gái ấy
thì Trác Phùng Quân phải
chấp nhận một con đường.
[THOẠI]
[Nam:] Con đường nào?
[Nữ:] Trả cô gái ấy lại
cho Phùng gia trang
và theo Chu Mộng Thúy
về Thần Long Giáo.
[Nam:] Không bao giờ,
không bao giờ ta có thể
lìa xa Loan sư muội
của ta được.
[Nữ:] Giáo chúng.
(Dạ…..)
[Nữ:] Hãy nghe lệnh
của Thánh cô truyền :
Cướp đoạt xe hoa.
Ha... ha... ha...
Trói Phùng Quân lại cho ta
[Nam:] Kìa, Mộng Thúy…
Thúy…
[Nữ:] Cô bé ở Phùng gia trang,
lần này thì đừng mong
thoát khỏi tay của
thánh cô Chu Mộng Thúy.
[Nữ:] Chu cô nương
còn muốn gì nữa.
Tại sao cô nương
cứ theo phá rối chúng tôi.
[Nữ:] Vì... vì ta yêu
Trác Phùng Quân,
ta muốn chiếm đoạt
người ấy về ta vĩnh viễn.
Hãy xem đây...
Sát hương phấn....
[Nữ:] Á...
[Nữ:] Ha.. ha…
[Nữ:] Trời ơi…
[Nữ:] Từ đây nàng sẽ
đui mù trọn kiếp.
[Nam:] Bọn chúng đã đi rồi. Sư muội có sao không?
[Nữ:] Tiểu muội đã bị
mù đôi mắt.
[Vọng cổ: CÂU 4]
[Nam:] Trời ơi!
Người ta đã cướp đi
một mùa xuân thơ mộng…
Đã cướp đi
nguồn sống thân yêu
của một cô gái
đang độ…
…xuân…
...thì…
Còn gì đâu
là đôi mắt mỹ miều.
Còn đâu những buổi chiều vàng
nhìn hoa xoan rụng trắng
anh đưa em về
trong lối nắng hoàng hôn.
Em nhặt hoa xoan
cài lên mái tóc
mà bảo là
hoa của tình yêu.
anh thầm nghĩ đến một
thiên đường mở rộng
đưa hai chúng ta
vào trong giấc mộng huy hoàng.
[NÓI DẶM]
[Nữ:] Nhưng bây giờ
thì không còn gì nữa,
trước mắt em
là bóng tối thâm u.
Lòng của em đang
vô cùng tuyệt vọng.
Trác đại sư ca ơi
đã hết rồi...
[CÂU 5(DỨT HÒ)]
[Nam:] Dù trước, dù sau
anh vẫn yêu em
như buổi hôm nào.
Lòng anh không
có gì thay đổi hết
và tình yêu
bất diệt đến ngàn sau.
Loan ơi
Em hãy cầm lấy tay anh
nghe rung cảm
tràn đầy trong mạch máu.
Này là vành môi,
đây mái tóc
anh trọn đời
trìu mến nâng niu.
Loan ơi, em đừng buồn nữa,
đừng khóc nữa
làm cho anh thêm
bối rối xốn xang.
Hãy để cho anh
được đủ đầy nghị lực
hầu vượt qua cơn
sóng gió phủ quanh mình./.
꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂
CÀ MAU VỌNG CỔ
CHÚC CÁC BẠN GIAO LƯU VUI VẺ