Khi ta không may lầm than
Đời phê phán bao câu nói phũ phàng
Nhìn ngó ngang, không ai thân thuộc tri kỹ
Thấy tên ta, cứ ngỡ như xa lạ
Khi ta ăn nên làm ra
Người thân thiết, xung quanh thế nhưng mà
Ở chính tâm ai kia đang thầm ganh ghét
Chỉ mong ta xa cơ với thất bại
Một mình ta loay hoay với nhìu chua cay
Chẳng ai thấy những thứ ta chảy qua
Nghèo thì chê, nhân gjan lắm hả hê
Vương lên đời ghanh ghét, vui khi mình tàn phế
Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ
Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện
Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn
Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên
Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã
Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh
Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa
Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta
Khi ta không may lầm than
Đời phê phán bao câu nói phũ phàng
Nhìn ngó ngang, không ai thân thuộc tri kỹ
Thấy tên ta, cứ ngỡ như xa lạ
Khi ta ăn nên làm ra
Người thân thiết, xung quanh thế nhưng mà
Ở chính tâm ai kia đang thầm ganh ghét
Chỉ mong ta xa cơ với thất bại
Một mình ta loay hoay với nhìu chua cay
Chẳng ai thấy những thứ ta chảy qua
Nghèo thì chê, nhân gjan lắm hả hê
Vương lên đời ghanh ghét, vui khi mình tàn phế
Đời luôn là thế ở kế bên nhiều kẻ
Cố giả tâm chở che, cố khoe tính lương thiện
Mà sâu ở tim mưu toan bao điều suy diễn
Thầm gõ mõ chẳng muốn ta bình yên
Đời luôn phải nhớ những kẻ xô mình ngã
Vấp ngã ai cạnh ta kẻ khinh kẻ xu nịnh
Gồng mình bước qua bao chông gai đời vạn biến, biến hóa
Và nên nhớ, nhớ chỉ tin vào ta