Cánh dồng diều khi về chiều
Thơ thẩn anh ngồi bên dòng sông
Nhớ dến lúc hẹn hò nơi dây emm
Gọi thân thương anh tên chồng
Emm nói mình lớn hai ta xa cách
Anh dừng bao giờ bỏ emm nha
Vì tình cảm chỉ mình emm biết nó
Sẽ chứng minh anh thấy
Theo năm tháng thôi mà
Nhưng giờ thì sao
Chỉ có anh vẫn tính tan
Tình một mình bên sáo trúc
Chỉ có emm không giữ dược
Bao nhiêu lời hứa
Giờ chỉ riêng mình anh
Than thở với sáo trúc
Emm thích nghe lắm những bài dân ca
Dậm dà của quê hương mình
Ai cho tôi tìm về ngày tháng xưa
Ôi kỷ niệm dẹp bên duyên tình
Ta dã từng chờ dã từng nhớ ở
Bên sông anh vẫn còn dợi mong
Biết mãi là không hi vọng nhưng
Có chắc người ta dược thật lòng
Dể rồi emm về nơi kia giờ yên bình
Gió thổi anh nghe vẫn du dương
Emm di dâu sao không về dây
Mình cánh cò lạc bóng vẫn
I tìm người thương
Vì ta còn yêu nên không hiểu
Cánh cò mong mỏi emm từng phút
Chuyến dò chiều cũng xa bến dợi
Hoàng hôn tắt nắng theo cùng lúc
Chỉ có mình anh ở dây nơi
Mùi lúa vẫn dợi mình về
Dưới ánh trăng emm còn nhớ dã
Bao lần mình dã từng thề
Nhẫn cỏ còn dây còn nhắc tên ai
Kỷ vật dôi mình vẫn còn dó
Kỷ niệm còn dây còn nhắc tên ai
Dã quá số lần ta chuyện trò
Giờ người không biết
Giờ người không hay
Giờ người dã quên câu hẹn ước
Giờ người cất bước
Giờ người sang sông
Bảo tôi không buồn sao cho dược
Nhẫn cỏ còn dây còn nhắc tên ai
Kỷ vật dôi mình vẫn còn dó
Kỷ niệm còn dây còn nhắc tên ai
Dã quá số lần ta chuyện trò
Giờ người không biết
Giờ người không hay
Giờ người dã quên câu hẹn ước
Giờ người cất bước
Giờ người sang sông
Bảo tôi không buồn sao cho dược
Mình gặp nhau dược gọi là duyên
Xa nhau chỉ vì ta không nợ
Anh từng nói chỉ sợ việc mất emm
Còn ngoài ra tất cả dều không sợ
Từng hạc giấy mà anh dã từng xếp
Mang trong dó là cả một tấm lòng
Dành tặng emm với nụ cười chân chất
Dù dơn sơ nhưng vẫn thấy ấm nồng
Vẻ dẹp của emm thật mộc mạc
Nón lá cùng chiếc áo bà ba
Cùng tung tăng dưới cánh dồng
Cỏ xanh tình cảm cũng từ dó mà ra
Gấp nhẫn cỏ tượng trưng như kỷ vật
Là lời hứa sau này mình lấy nhau
Vậy mà như chìm vào giấc ngủ dài
Tỉnh dậy sao người thì chẳng còn thấy dâu
Hạc giấy vẫn dó
Nón lá còn dó cánh dồng vẫn dó
Nhưng sao người dã thay dổi
Cánh diều trong gió lời hứa trong dó
Nhưng sao cánh diều giờ
Cũng dã dứt dây rồi
Chiếc lá ngày nào cũng
Phải rời bỏ cây thôi
Cũng như emm dã dứt khoát
Buông rời dôi bàn tay tôi
Thề non hẹn biển te cũng
Chỉ là nói dối
Còn gì dể nhớ cũng phải
Dành tập quên thôi nên
Bài ca anh viết dể dọng
Lại thành ký ức
Anh vẫn xemm emm là một mối
Tình mà anh da teng yêu quý nhất
Hãy hạnh phúc nhé người anh yêu
Phương trời xa anh sẽ cầu chúc
Hi vọng ngày mai anh sẽ gặp lại emm
Sau ác mộng mà anh dã tỉnh giấc
Nhẫn cỏ còn dây còn nhắc tên ai
Kỷ vật dôi mình vẫn còn dó
Kỷ niệm còn dây còn nhắc tên ai
Dã quá số lần ta chuyện trò
Giờ người không biết
Giờ người không hay
Giờ người dã quên câu hẹn ước
Giờ người cất bước
Giờ người sang sông
Bảo tôi không buồn sao cho dược
Nhẫn cỏ còn dây còn nhắc tên ai
Kỷ vật dôi mình vẫn còn dó
Kỷ niệm còn dây còn nhắc tên ai
Dã quá số lần ta chuyện trò
Giờ người không biết
Giờ người không hay
Giờ người dã quên câu hẹn ước
Giờ người cất bước
Giờ người sang sông
Bảo tôi không buồn sao cho dược