Em à! Hôm nay anh lại viết nhạc nữa rồi!
Em có hiểu cảm giác
Mất một người mình xem là tất cả.
Như thế nào không?
Anh đang phát điên vì điều đó đấy
Ngày hôm nay anh trở về phòng
vẫn một mình cảm giác khác thường
Em đâu rồi sao lại nhường chỗ
cho những khuất mắt và lời rap buồn
Mới đây thôi chỉ vài tháng trước
anh mở cuộc hội thoại thì thấy
Tên của em kèm lời hỏi thăm
Có phải anh đang buồn gì đấy?
Dăm ba chuyện đời thường bộn bề
công việc đã không còn quá rối ren
Vì khi đấy có em kề cạnh
cho nên tất cả anh đều nói em
Đó là khoảng thời gian ít ỏi
anh có thể ngủ vài giấc an yên
Nhìn anh xem anh giờ đã tệ
đến mức còn hơn một kẻ đang điên
Em thật sự là một người tốt
từng làm anh thay đổi suy nghĩ nhiều
Đến mức anh muốn chấm dứt đi hết
tất cả những lời rap buồn mĩ miều
Trang quá khứ anh cùng người cũ
chính em đã đặt dấu chấm phai tình
Đồng nghĩa việc anh chịu mở lòng
và dám hy vọng vào chuyện hai mình
Em anh từng yêu em thế đấy!
Anh vun tâm tình lần nữa đơm hoa
Em như nguồn sống của anh
cho anh xin phép được nói nôm na
Nhưng đời này không biết trước
anh tìm hạnh phúc khắp chốn ngược xuôi
Bất hạnh nối tiếp bất hạnh
mình rồi cũng kết thúc cuộc vui
Ngày hôm qua hôm nay và ngày mai nữa lại thay phiên
Có sự đều đặn nỗi buồn
từ anh cho dù đồng hồ vẫn xoay kim
Đến cả bầu trời cũng dần chuyển sắc
quên màu nắng hạ để vào đông
Em có hiểu được cảm giác nhớ hoài
chuyện cũ uất nghẹn nhường nào không?
Anh là ai? Sao phải là anh?
Tại sao cứ phải đau lòng vậy?
Em nói gì đi anh sắp phát điên!
Anh muốn đập nát căn phòng này!
Anh mất phương hướng, đón trọn cô đơn
anh như vô hình lạc giữa đời
Rồi thì cũng chỉ bất lực than vãn
Hôm nay anh lại buồn nữa rồi
Anh đang tìm em của ngày trước
anh đang tìm đôi mắt biết cười
Cả thế giới không có một ai
trừ anh biết em là kẻ giết người
Nói cách khác từ ngày em đi
căn bệnh trầm cảm càng khó chữa
Em sẽ lắng nghe những lời anh nói
anh thèm nghe câu đó nữa
Cũng không phải anh trách em đâu
vì anh im lặng kết thúc trước
Anh vẫn thế thôi không thích say mèm
nhưng ngày càng thích hút thuốc
Đối diện mọi người anh chọn cách cười
vì không thể nào cư xử khác
Và chắc em hiểu cảm giác
bế tắc có lần đêm về muốn tự sát?
Hỏi han em bằng đôi dòng nhạc
nhưng thôi lại chèn thêm nét mực xóa
Sao nghĩ về em khi biết hai từ
Chúng ta sẽ không được hiện thực hóa!
Anh chỉ xin được yêu trọn vẹn một lần
xem ra cũng trắc trở đấy
Sự mạnh mẽ nơi anh đang sống lùi dần
về đúng những ngày thuở ấy
Anh đau và tiếc vì em
chứ không phải vì anh lại mất mát
Nước mắt đàn ông một khi rơi ra
thì trông anh ta đúng là rất khác!
Anh xin lỗi vì anh đã không làm được
những gì mà em trông cậy
Kìa! Ngoài trời sắp sáng rồi sao?
Hôm nay tôi buồn! Có ai không vậy?
Ngày hôm qua hôm nay và ngày mai nữa lại thay phiên
Có sự đều đặn nỗi buồn
từ anh cho dù đồng hồ vẫn xoay kim
Đến cả bầu trời cũng dần chuyển sắc
quên màu nắng hạ để vào đông
Em có hiểu được cảm giác nhớ hoài
chuyện cũ uất nghẹn nhường nào không?
Anh là ai? Sao phải là anh?
Tại sao cứ phải đau lòng vậy?
Em nói gì đi anh sắp phát điên!
Anh muốn đập nát căn phòng này!
Anh mất phương hướng, đón trọn cô đơn
anh như vô hình lạc giữa đời
Rồi thì cũng chỉ bất lực than vãn
Hôm nay anh lại buồn nữa rồi