Một ngày gặp trên phố biển
Một ngày như đã nên quên
và rồi nào ai có hẹn
Mà sao anh ghé thăm em.
Ðường về nhà em phố nhỏ
ôn ao lá hát trên cây,
cửa nhà ai hé mở
Ðể nghe con sóng hát đâu đây
ÐK: Sóng vẫn nói, với em rằng
Ôi tình yêu là thế đấy!
thoáng bối rối,
một chút mơ màng
Ôi tình yêu thật dễ thương.
Ðường về nhà em rất gần
Trên cây gió hát bâng khuâng,
và lòng ai ngỡ ngàng
Ðể cho con sóng hát miên man.
Rồi một ngày trên phố biển
Nơi anh đã bước bên em,
bâng khuâng nghe con sóng goi
Bàn chân ai đã lãng quên.
Một ngày gặp trên phố biển
Một ngày như đã nên quên
và rồi nào ai có hẹn
Mà sao anh ghé thăm em.
Ðường về nhà em phố nhỏ
ôn ao lá hát trên cây,
cửa nhà ai hé mở
Ðể nghe con sóng hát đâu đây
ÐK: Sóng vẫn hát, với em rằng
Ôi cho mong là thế đấy!
Thật rất đáng ghét,
thật đáng dỗi hờn
Sao càng mong, càng nhớ hơn.
Rồi một ngày trên phố biển
Nơi anh đã bước bên em,
bâng khuâng nghe con sóng hỏi
Bàn chân ai đã lãng quên.
Ðường về nhà em phố nhỏ
Chơ vơ lá úa trên cây,
cửa nhà ai vẫn mở
Chờ bàn chân ai đến nơi đâỵ
ÐK: Sóng vẫn hát, với em rằng
Ôi tình yêu là thế đấy!
Thật rất đáng ghét,
thật đáng dỗi hờn
Sao càng mong, càng nhớ hơn.
Ðường về nhà em rất gần
Bao lâu không thấy anh sang,
bởi vì quên lối về
Hay là từ lâu anh đã quên em
bởi vì quên lối về
Hay là từ lâu anh đã quên em