NGƯỜI TÌNH TRÊN CHIẾN TRẬN
Mộc Linh & Nguyên Thảo
beat : ᑎᕼấT⟶TùᑎG
LỐI SƯƠNG CHIỀU
{nữ} Tại vì ông là người
đàn ông duy nhất
Đứng trước mặt tôi
mà không tỏ vẻ
đắm say hay khiếp..sợ
SƯƠNG CHIỀU
{nữ} Nên tôi nghe như
có một thứ
tình cảm mang mang
vừa nhen nhúm ở..
...trong...
...lòng...
Dường như là tình yêu
Giữa hai con người
không thù...
không oán...
Và chiến tranh
không can dự gì
đến đôi ta...
------------------
{nam} Nhưng dù sao
tôi cũng là..
tội nhân..
Và tôi đang..
cúi đầu..xót thương..
Cho muôn dân..
cho nước non
Đang bị người ta..
xâm lấn...
------------------
Thì tôi đâu có quyền
nghĩ đến điều riêng tư
{nữ} Sao bỗng nhiên
Tôi nghe như
khác lạ trong lòng
Như có một
chút gì vương vấn..
Một chút yêu thương
len lén vào tim tôi...
TÚ ANH
{ nam}Điều ước...
ao kia..
chỉ là...
Mộng ảo xa vời
Như gió thoảng mây trôi
Giữa...
tiểu thơ và tôi..
Đã...
tạo thành hố sâu
{nữ} Nhưng...
chúng mình sẽ lấp ngăn
Dù khó...
khăn...
vẫn không sờn
Tôi nguyện
cùng với ông
được kết thân nhau
Dù đây chỉ
mới một lần
Mình gặp gỡ
giữa chiến trường
Nhưng hình như
tôi cảm thấy yêu ông
------------------
{nam} Tôi với tiểu thơ
đã trót sinh ra
trong trận chiến căm thù
Thì chúng ta
có bổn phận riêng mình
mỗi người...
một con..đường...
NGÂM SA MẠC
{nữ} Mai mốt tôi về..
tôi sẽ nhớ....
Nhớ trời Tây Hạ..
nhớ người..xưa...
{nam}Chiều loang loáng nắng
chiều tây..hạ....
Trận chiến chưa tàn..
ta...đã...thua....
THOẠI
{nữ} Cổ Thạch Xuyên
ngày trước tôi đâu
Nghĩ rằng tôi sẽ khổ
nào ngờ.....!
{nam} Buồn bã lắm
phải không ?
{nữ} Vâng...!
và bây giờ tôi đã khóc
TÂN NHẠC
{nam} Buồn mà chi
{nữ}Làm sao vơi nhớ thương
Lệ buồn rơi
làm môi má phai hồng
{nam}Khóc chi..hỡi ai..
Tình xưa như
nước trôi qua cầu
{nữ} Tình đã bay xa
như dợn mây cuối trời
{nam}Một đời sắt se buồn
{nữ} Thôi đành xa cách
thiên thu từ..đây...
THOẠI
{nữ} Nửa chung máu
hòa thuốc hồi quơn độc
Dòng máu của Thiên Kiều
đã luân lưu trong quyết quản
của Thạch Xuyên
{nam} Tình đôi ta
rồi cũng đành vĩnh biệt
Dòng máu này...
xin trả lại cho..ai
CÂU 4
{nữ} Cổ Thạch xuyên ơi
nợ của ông trót vay
xin trọn đời cất giữ
dù nặng dạ yêu thương
hay lạnh lùng xa...
..lạ.....
Xin hãy giữ cho tôi
giọt máu tinh khôi
nguyên vẹn ở..trong..
...người.....
-------2-------
Trả máu cho tôi
là ông trả cả cuộc đời.
Nếu như thế
thì sự hy sinh của tôi
hoàn toàn vô nghĩa,
và tôi là người
không hiểu được
ý nghĩa tình yêu.
Cho chứ không đòi
dù phải đau xót đến bao nhiêu,
ông đừng vội xem tôi
như người xa lạ.
Đừng vội khinh tôi
dù tôi là người Mông Cổ,
đừng thù ghét tôi
cho thêm lắm tội tình.
NÓI DẶM
{nam} Nợ ta vay
ta phải trả...
{nữ} Tôi chưa đòi
sao ông vội trả cho tôi
CÂU 5 {dứt hò}
{nam} A Khắc Thiên Kiều
Ta e sợ rằng
ta không trả nổi,
rồi nợ sẽ tiếp oan khiên
mà cao vợi chất chồng..
{nữ} Nhưng ít ra
máu của tôi và ông
đã chảy chung dòng.
Thì không lẽ
ông chỉ xem tôi
hoàn toàn thù nghịch,
không chút tình gì
với kẻ đã yêu ông.
{nam} Nếu mai này
đất nước có bình yên,
nàng về với quê hương
với cát vàng sa mạc.
Ta sẽ nhớ mãi
một người con gái nhỏ,
đã dâng trọn tim yêu
khi trận chiến chưa tàn.
LỐI NAM XUÂN
{nam} Vậy là kẻ thù
sẽ cướp mất của anh
một đứa em đã cùng anh
chung sống trọn thời
thơ..ấu......
NAM XUÂN
{nam}Nó sẽ giết hại đời em
và làm em phải khổ...
Còn anh lại phải cúi đầu
buồn bã với..tương...
...lai.....
Anh sợ rằng
em dại khờ với người ta
Khi hối tiếc..
ăn năn...
Đã lỡ rồi
kiếp hồng nhan
Anh khuyên em
nên suy nghĩ cạn cùng
Tình yêu là
cạm bẫy khôn lường
Chỉ trong một phút
yếu lòng..
Là một đời dở dang
Lời khuyên của ông
tôi nghe như
một cụ già
Đang dạy
đứa bé lên mười
Tập tành
đọc sách thánh nhân
{nữ} Em đã lớn lên
trong lửa loạn
Và đã
có ít nhiều
sự dại khôn
Em không
đến nỗi hư thân
Anh đừng lo sợ
cho em..
CÂU 4
Thiên Kiều ơi !
anh sợ rồi đây
anh sẽ làm kẻ tiễn đưa
đứng nhìn con đò xưa
tách rời xa bến..cũ
Bỏ lại nơi đây
dòng sông xưa bàn bạc
màu trăng héo rũ
cho khách sang sông
chờ đợi đến..bao..
...giờ.....
Anh sợ tiễn đưa rồi sẽ
thương nhớ ngậm ngùi.
Anh sợ mất em
mất kỷ niệm thời thơ ấu,
mà chúng mình
đã cùng sống bên nhau.
Thiên kiều ơi
anh thương em
và chỉ nghĩ đến em,
anh lo lắng cho em
và chỉ có em là em gái.
Anh sợ rồi đây
cuộc đời em sẽ khổ,
khi em đã dấn thân
vào chốn tình trường.
NÓI DẶM
{nam} Em biết..
và em đã bằng lòng
với hiện tại
{nam} Em không
nghĩ đến tương lai
{nữ} Nếu một mai
rồi đời em sẽ khổ,
em cũng vui lòng
chấp nhận cho mình..
CÂU 6
{nam} Thiên Kiều ơi !
Em đã yêu
và bằng lòng chịu khổ,
nhưng anh không thể thản nhiên
nhìn người ta gieo khổ cho em.
Dù rằng anh
đã tự làm khổ anh,
khi cố tình dựng lên
một thiên đường trong mộng.
Nhưng trời ơi !
mộng đã bay cao
nhạt nhòa sương khói,
và chỉ còn lại đây
một khoảng trống lạnh lùng.
Không biết rồi đây
có còn lại gì không,
hay sẽ mất tất cả
những gì anh ao ước.
Cho mùa xuân ngủ yên
ngoài chân trời xa vắng,
cho anh một mình
ôm lấy nỗi cô đơn.//
_______TTMV______
beat : ᑎᕼấT⟶TùᑎG