༒๖ۣۜTuấȵ ๖ۣۜNgṳyễղ༒
Hò... ơi...
Rau muống xanh buổi trưa con hái
Cơn mưa chiều mẹ lội đồng xa
Thương con không nghĩ thân mình
Mẹ dầm mưa ướt...hò...ơi..
Mẹ dầm mưa ướt bắt từng con... cua...
>>>
Thèm quá mẹ ơi, tô bún riêu cua đồng
Rau muống xanh, xanh rờn năm nào mẹ nấu ăn
Giờ thèm được như xưa nằm trên chiếc võng sau hè
Được nghe tiếng hát ví dầu của mẹ ru các em…
>
Còn nhớ mẹ ơi năm ấy mưa tơi bời
Nón lá che trên đầu ra đồng mẹ bắt cua
Nhìn từng giọt mưa rơi lòng con cứ mãi dâng trào
Vì con không nghĩ thân mình mẹ dầm trong gió mưa..
>
Vì con không nghĩ thân mình
Mẹ dầm...trong gió mưa...
Vọng cổ 1:>>>
Gió ở trên sông, gió thổi về đông cho lúa trên đồng ngả nghiêng lả ngọn
Mấy cánh cò bay gồng mình trong mưa gió có kịp về không khi nắng liệm..phía chân.. trời...
>>>
Cánh võng buồn tênh, nằm bên hiên vắng lặng tiếng ru hời
>
Mẹ tất tả đôi vai gầy guộc
Bước nhẹ về nhà kẻo đám trẻ chờ trông
Gánh nặng một bên nồi bún rêu cua đồng
Một đầu gánh đầy mớ rau muống vừa hái vội
Nhà mình nghèo leo lét ngọn đèn chông
Bên bếp lửa hồng xua mưa dầm lạnh giá...
> >
Đêm...hôm nay, nghe gió mưa ngoài xa xa...
>
Con bổng dưng thèm quá mẹ ơi
Thèm rau muống xanh, thèm bún rêu cua đồng
Mà mẹ nấu hôm nào.
Con bây giờ tha hương chốn xa.
Giữa thành đô với gấm nhung phồn hoa
Xa mẹ già xa nơi mái tranh
Đã bao năm vẫn chưa về thăm.
Thèm mùi hương của chân tình mộc mạc
Hay thèm vòng tay của mẹ năm nào.
>>>
Che chở đàn con trong gió thét mưa gào.
>
Con nhớ mẹ, nhớ nhà, nhớ đàn em nhỏ
Nhớ chái bếp sau hè, nhớ bến nước bờ ao.
Thương làm sao mớ rau muống xanh rờn
Buổi trưa mẹ hái, nấu nồi bún rêu thơm ngọt
Xót làm sao dáng mẹ hiền xanh xao vàng vọt vì thương con đâu quản thân mình...
> >
Mẹ ơi...bao năm xa cách quê
Con luôn luôn nhớ thương, em khờ, nhớ mẹ lắm mẹ ơi.
Khắc nghi trong lòng những câu ngọt ngào, mẹ hiền đã dạy con.
Nghèo cho sạch, rách cho thơm...
Mẹ ơi...nơi quê xa biết không
Con phương xa phố đông quê người thèm quá mẹ ơi
Muốn xanh xanh rồn, mắm tôm thơm nồng một đời con không quên
Mẹ ơi..bún rêu cua đồng
Chiều nay con đã quây về
Quê xưa còn đâu bóng mẹ
Vườn rau mẹ hái năm nào
Bên hiên vẫn còn kẻo kẹt
Mái nhà trong gió trong mưa
Hay tiếng lòng con khóc than.
Con khóc thân con từ đây đời côi cút
Khóc mẹ ra đi khi mòn mỏi đợi con về
>
Nhà tranh gió lộng tứ bề
Bún rêu rau muống mẹ về với con
Nén nhang hiếu đạo chưa tròn
Bóng hình mẹ vẫn như còn đâu đây.