ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
Nữ_ Lần ngược dòng thời gian
anh nhớ chăng buổi đầu quen biết nhau
Tình trao thiết tha ngọt ngào
em đến hẹn trong màu áo trắng
Nam_ Người bên người thêm luyến lưu
nghe trái tim chung nhịp chung đôi
Bước chân theo đời
đắp xây ước mơ ngày mai
Khúc ca duyên tình
gói bao dấu yêu nồng say
Nữ_ Nào ngờ người ra đi
hối tiếc giấc mơ hoa
em biết vui bao giờ
Nặng oằn suy tư
tiếng hát ly tan
Đường cũ người xưa
Trên lối về mùa trăng úa màu
Trang giấy buồn bài thơ nhuốm sầu
Nam_ Tiếc cánh hoa chưa
nở trọn mùa
Bàn tay vẫn trắng đôi tay
nên người thay đổi
Lá rơi ngập ngừng
úa mờ vầng trăng
Bến xưa vắng đò
cũng buồn theo cơn gió heo may…
VC CÂU 1
Nữ_ Anh đến bên em
dịu dàng như con sóng nhỏ…
Rồi lại cuốn dang xa
như chưa có..
bao..
giờ
Để em từng đêm
đỏ mắt nhớ con đò
Nam_ Bài thơ em gởi lại
như hờn như trách
Hối tiếc một lần
mộng ước vỡ tan
Đâu ai là người
vong phụ sang ngang
Tình chưa thắm đượm
nên úa màu trăng sáng
Nữ_ Anh đi rồi
để lại gió heo may
Em vẫn ngồi đây
với đêm dài lẻ bóng
NGÂM DẶM
Nam_ Anh ở nơi này
em ở đâu?
Tình ai ủ ấm
những đêm sầu
Nữ_ Heo may
chở bao câu tình tự
Em ở nơi này
em ở đâu?
CÂU 2
Nam_ Tình nức nở
theo từng câu từng chữ
Nên vắng xa nhau
anh tự nhủ thầm
Đông sắp tàn
xuân về tươi lộc biếc
Giữ trọn mùa hoa
dù đông có lạnh lùng
Nữ_ Những lúc hồn em
đong đầy thương nhớ
Như hoa trên cành
ôm ấp mộng trăm năm
Nam_ Thầm mong con đò
đưa em trở về thăm
Cho anh được
đón em trong màu nắng
Từng lá vàng rơi
ngập ngừng trên ngõ vắng
Em không về
một đêm nữa không trăng…
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (VỸ)
Nam_ Thứ tha cho người từ đây
Câu thề xưa đã không vuông tròn
Chữ chung tình
rẻ chia thành hai
Nữ_ Hỡi anh ơi…
đường đời ngăn đôi
Nhắc chi thêm buồn
Duyên tình đôi ta, phôi pha
Có còn đâu hỡi anh?
Bao lời ngày xưa đã trao
vùi lấp theo lá thu vàng rơi
Xuân về rồi đông cũng sang
Lòng giá băng, bước chân độc hành
Không còn duyên nợ người ơi…
VC CÂU 5
Nam_ Còn đâu em ơi
những kỹ niệm ngày xa xưa ấy…
Mộng ước chẳng thành đôi
còn hờn giận…
sao….
đành
Làm sao anh vui
trên bước độc hành
Nữ_ Thôi xin hãy
vì nhau mà tha thứ
Gói trọn một lời
trong chiếc lá vàng rơi
Nam_ Tiếng yêu hôm nào
e ấp ở bờ môi
Hoen áo mong manh
xuân tàn đông đến
Hàng điệp ven sông
đã bao lần thắp nến
Con đò xưa
vần thơ cũ lỡ làng.
VỌNG KIM LANG
Nữ_ Bao trái ngang sầu đau
xin trả hết cho người
Rơi tiếng ca cung đàn
thì thầm xót xa đèn khuya
Đến nay phút giây tạ từ
đành chôn vùi lấp bao lời thơ
Nam_ Ngõ về vẫn còn
nhuộm màu tê tái
ướt thêm câu thề
tình xưa cũng đã bay xa
Bóng đêm giấu ngăn nỗi buồn
Giọt lệ sầu khóc bên đèn khuya
Ánh mai cách chia dặm trường
Anh lên đường bước quân hành xa
VỀ CÂU 6
Nữ_ Anh hỡi còn đâu
để mình hối tiếc
khi anh quyết tâm
rời bỏ giảng đường.
Nam_ Tiếng gọi giống nòi
giục bước chân anh
Bao nhiêu lời thơ
theo anh về bóng tối.
Nữ_ Đèn khuya
rơi tiếng đàn ai
Ngõ về lần đó
không gian úa màu