Xin cho đôi tay vươn tới em một chút
Xin cho đôi chân đi đến em từng bước
Cho tôi tan trong nơi ánh mắt người
Dẫu trái tim tôi chẳng muốn buông lơi
Xin trao cho tôi đau đớn không hồi kết
Xin ban nơi tôi muôn vết thương lòng
Đến khi tôi dần héo khô
lệ mi mắt dần phai dấu
Chìm trong hình bóng!
Khi ngàn ánh sao dần rơi giữa thinh không
Cứ chôn vùi trong dòng đời lặng lẽ
Khép đôi môi lạnh như tuyết đêm đông
Người trong lòng tôi
Có còn?
Bao nhiêu đau thương em đã trao ta rồi
Bao câu khi xưa đau nhói khôn cùng
Nên giờ đây, dù nói thêm gì
Đều nghiền nát con tim vụn tan
Em đâu hay ta đau đớn không hồi kết
Em xua tan đi muôn vết thương lòng
Đến khi sâu tận trái tim, tình yêu lấp đầy tâm trí
Chìm trong hình bóng
Mang ngàn đớn đau, mình ta suốt đêm thâu
Nỗi cô đơn đang giày vò con tim
Ánh mắt kia hiện lên bóng dáng ai
Chỉ có mình ta bên người
Trong âm vang đến vô tận
Xin em một lần cuối thôi
Cho câu chuyện của đôi mình
Chìm vào cái kết vĩnh hằng
Những ánh sao dần rơi giữa thinh không
Cứ chôn vùi trong dòng đời lặng lẽ
Khép đôi môi lạnh như tuyết đêm đông
Người trong lòng tôi, đâu còn
Nắng phai tàn
còn tôi với đêm thâu
Nỗi cô đơn đang giày vò con tim
Ánh mắt kia hiện lên bóng dáng ai
Chỉ có mình tôi bên người!
Huh uh...