Chàng là chân ái... nhưng không tránh được câu tình duyên 
Tâm tư ưu phiền, thả yêu thương theo nước sông xanh trôi 
Chỉ vừa chớp mắt...ai kia đã vội quên chuyện xưa 
Cứ trách con tim hoài chờ mong một người đi mãi 
Chàng về phương đó... cho ta trăm ngàn nỗi nhớ 
Chàng là cơn gió... theo mây để lại bao vết thương này 
Lệ ướt trên mi, bóng tối cô đơn qua mỗi đêm dài 
Trong lòng ta, dáng cố nhân... không thể nào quên 
Chàng về phương đó... cho ta trăm ngàn nỗi nhớ 
Tình nồng tan vỡ, như đôi chim trời chia cách muôn trùng 
Nhìn ánh trăng kia, biết mấy thê lương giày xéo thân gầy 
Yêu chẳng hề tiếc, sao nhân duyên không thành đôi. 
Chàng là chân ái... nhưng không tránh được câu tình duyên 
Tâm tư ưu phiền, thả yêu thương theo nước sông xanh trôi 
Chỉ vừa chớp mắt...ai kia đã vội quên chuyện xưa 
Cứ trách con tim hoài chờ mong một người đi mãi. 
Chàng về phương đó... cho ta trăm ngàn nỗi nhớ 
Chàng là cơn gió... theo mây để lại bao vết thương này 
Lệ ướt trên mi, bóng tối cô đơn qua mỗi đêm dài 
Trong lòng ta, dáng cố nhân... không thể nào quên. 
Chàng về phương đó... cho ta trăm ngàn nỗi nhớ 
Tình nồng tan vỡ, như đôi chim trời chia cách muôn trùng 
Nhìn ánh trăng kia, biết mấy thê lương giày xéo thân gầy 
Yêu chẳng hề tiếc, sao nhân duyên không thành đôi. 
Chàng về phương đó... cho ta trăm ngàn nỗi nhớ 
Tình nồng tan vỡ, như đôi chim trời chia cách muôn trùng 
Nhìn ánh trăng kia, biết mấy thê lương giày xéo thân gầy 
Yêu chẳng hề tiếc, sao nhân duyên không thành đôi.