Đăng quang góc phố khi mờ khi sáng
Cà phê s ữ a ở trong tay ngu ộ i l ạ nh
Bao nhiêu thương nhớ vương nơi khóe mi ệ ng em
Ng ẩ n ngư ờ i nơi song c ử a mờ s ắ c sương
Em v ố n ch ẳ ng thích đêm dài đ ằ ng đ ẵ ng
Vì ngư ờ i v ố n đã quá ph ứ c t ạ p r ồ i
T ừ ng dòng h ồ i ứ c s ớ m đã ch ẳ ng n ồ ng nàn n ữ a
Em sao có thể xua đi cô đơn
Ngư ờ i có t ừ ng nhìn cánh bư ớ m ngày xuân
Nhìn chúng qu ậ t cư ờ ng v ẫ y cánh mà bay
Hòa n ắ ng cùng phong s ả i cánh r ộ ng
Để vư ợ t qua sự l ạ nh giá
Li ệ u có nhìn trăng khuy ế t gi ữ a ngày hè
Nhìn chúng l ặ ng im đánh c ắ p ni ề m vui
Đã treo nụ cư ờ i ngư ợ c chân tr ờ i
Trong trang cu ố i c ủ a câu chuy ệ n hai ta
Trùng l ặ p cả quá khứ l ẫ n th ờ i giờ
Em đã cố g ắ ng tâm can cũng bi ể u đ ạ t ra
Nhưng ch ẳ ng thể níu bư ớ c chân c ủ a ngư ờ i
Ngư ờ i có t ừ ng nghe ti ế ng lá vàng rơi
Là lá thở than kho ả nh kh ắ c bi ệ t ly
Giờ chỉ mình em đ ứ ng ng ắ m nhìn
C ả nh non nư ớ c trăng v ớ i gió
Ngư ờ i có t ừ ng nghe tuy ế t tr ắ ng ngày đông
Là tuy ế t nhẹ rơi để d ấ u ngh ẹ n ngào
B ở i thế gi ớ i anh ch ẳ ng ở đây
Ngư ờ i có t ừ ng nghe ti ế ng lá vàng rơi
Là lá thở than kho ả nh kh ắ c bi ệ t ly
Giờ chỉ mình em đ ứ ng ng ắ m nhìn
C ả nh non nư ớ c trăng v ớ i gió
Ngư ờ i có t ừ ng nghe tuy ế t tr ắ ng ngày đông
Là tuy ế t nhẹ rơi để d ấ u ngh ẹ n ngào
B ở i thế gi ớ i anh ch ẳ ng ở đây
Ch ố n đây đã ch ẳ ng còn đông miên