menu-iconlogo
huatong
huatong
avatar

Trích đoạn NGƯỜI TÌNH TRÊN CHIẾN TRẬN

꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂huatong
︵^︵huatong
Тексты
Записи
NÓI

[Thiên Kiều:] Nè, có vợ chưa?

[Thạch Xuyên:] Dạ chưa

[Thiên Kiều:] Có người yêu chưa?

[Thạch Xuyên:] Dạ chưa,

nhưng cô nương hỏi để làm gì?

[Thiên Kiều:] Tôi muốn biết

khi tôi giết ông rồi

có ai khóc cho ông không?

[Thạch Xuyên:] Không biết

[Thiên Kiều:] Vậy thì tôi.. tôi sẽ khóc

[Thạch Xuyên:] Cô nương, tại sao…

LỐI VÀO SƯƠNG CHIỀU

[Thiên Kiều:] Tại vì ông là

người đàn ông duy nhất

Đứng trước mặt tôi

mà không tỏ vẻ

đắm say hay khiếp sợ…

SƯƠNG CHIỀU

Nên tôi nghe như

có một thứ tình cảm mang mang

vừa nhen nhóm

ở trong..

..lòng..

Dường như là tình yêu

giữa hai con người

không thù không oán

và chiến tranh

không can dự gì

đến đôi ta…

[Thạch Xuyên:] Nhưng dù sao

tôi cũng là tội nhân

và tôi đang

cúi đầu xót thương

cho muôn dân

cho nước non

đang bị người ta xâm lấn…

Thì tôi đâu có quyền

nghĩ đến điều

riêng tư….

[Thiên Kiều:] Sao bỗng nhiên

tôi nghe như

khác lạ trong lòng,

như có một chút gì

vương… vấn…

Một chút thương yêu

đang len lén vào tim tôi...

TÚ ANH

[Thạch Xuyên:] Điều ..

ước… ao kia…

chỉ là mộng ảo xa vời

như gió thoảng mây trôi..

Giữa..

tiểu thơ và tôi…

Đã…

tạo thành hố sâu…

[Thiên Kiều:] Nhưng...

chúng mình…

sẽ… lấp

ngăn… dù khó khăn

vẫn không sờn

Tôi nguyện cùng với ông

được kết thân nhau

Dù đây mới

chỉ một lần, mình gặp gỡ

giữa chiến trường

nhưng hình như

tôi cảm thấy yêu ông.

[Thạch Xuyên:] Tôi với tiểu thơ

đã trót sinh ra

trong trận chiến căm thù

Thì chúng ta

có bổn phận riêng mình

mỗi người

một… con.. đường

NGÂM

[Thiên Kiều:] Mai mốt tôi về

tôi sẽ nhớ

Nhớ trời Tây Hạ

nhớ người xưa

[Thạch Xuyên:] Chiều loang loáng nắng

trời Tây Hạ

Trận chiến chưa tàn

ta đã thua…

NÓI

[Kim Yến:] Thì ra Cổ tướng quân

đã yêu người Mông Cổ

[Thạch Xuyên:] Kìa Tiêu cô nương

[Thiên Kiều:] Nàng là gái Tây Hạ

Nàng là người yêu

của Cổ Thạch Xuyên

[Thạch Xuyên:] Tiêu cô nương với tôi

chỉ là người quen biết

[Kim Yến:] Và quen biết một cách

rất thân mật

DUYÊN KỲ NGỘ

[Thiên Kiều:] Thôi các người, chớ nói thêm

ta đã hiểu rồi tất cả

Câu chuyện quá rõ ràng

và ta đang cúi đầu chua xót…

[Thạch Xuyên:] Trong tình cảnh này đây

tôi chỉ là bại tướng

đã mất hết uy quyền

đâu còn gì đáng nói…

[Thiên Kiều:] Tôi đối xử với ông

bằng tất cả chân tình

vậy mà ông lại lọc lừa

và đã sẽ khinh tôi

[Kim Yến:] Vì gái Mông Cổ

quá hung hăng

thì không thể nào

cùng Tây Hạ kết thâm giao.

NÓI

[Thiên Kiều:] Các người, hãy đợi đó…

[Kim Yến:] Cổ Thạch Xuyên

tôi đã mở xiềng

ngựa đã cột sẵn ngoài kia

ông hãy lên yên tẩu thoát

[Thạch Xuyên:] Tiêu Kim Yến

nàng hãy cùng trốn với ta

[Kim Yến:] Ông lẻn vào đây và bị bắt chỉ vì…

ông yêu cô gái Mông Cổ đó…

[Thạch Xuyên:] Nàng muốn nói…

[Kim Yến:] Tôi muốn nói là…

LÝ SÂM THƯƠNG

Tôi khổ đau riêng tôi

mà ai

nào đâu hay biết

mang mãi trong tâm tư

một tình yêu

chẳng dám nói ra

[Thạch Xuyên:] Khi đã yêu thương nhau

người ta

thường hay ao ước

Ao ước cho mai sau

cùng ai

nên nghĩa tóc tơ

[Kim Yến:] Giờ thì lòng tan nát

người tôi yêu đã xa tôi rồi

[Thạch Xuyên:] Tình còn lại đơn phương

người ra đi đến phương xa nào..

VỌNG CỔ CÂU 5

[Kim Yến:] Không, người vẫn còn đây

mà sao tôi ngỡ như người ra đi

không bao giờ trở lại….

Người đối diện với tôi

mà ngỡ rằng xa lạ

như từ cõi nào đâu

chưa gặp gỡ…

..bao..

..giờ..

Cho nên tình tôi

như nước chảy qua cầu

Tự nhiên tôi khám phá ra

lòng mình khác lạ

và tôi hiểu rằng mình

đã trót vương mang

Người ta nói yêu là

nhận lấy khổ đau

Tôi biết thế mà vẫn

không sao tránh khỏi

Cho nên giờ đây

tôi mới âm thầm nuốt lệ

Nghe cay đắng bờ môi

và cay đắng cả linh hồn

CÂU 6

NÓI

[Thạch Xuyên:] Cô nương hãy

theo tôi về Tây Hạ

vì tôi đã hứa với Bá Mẫu

thì dù bất cứ giá nào

tôi cũng phải

cứu cho được cô nương

[Kim Yến:] Mẹ tôi…

mẹ tôi đã nói gì với ông

[Thạch Xuyên:] Bá Mẫu nhờ tôi

giải thoát cô nương

[Kim Yến:] Thì ra ông mạo muội vào đây để…

[Thạch Xuyên:] Phải, tôi đã nhận lời ký thác

vào đây để giải cứu cô nương

nào ngờ đâu

bất tài lại phải nhờ

cô nương giải cứu

[Kim Yến:] Bấy nhiêu đó cũng đủ

làm cho tôi giữ vẹn nhớ thương

Ông hãy đi

về với non sông gấm vóc

Đời của ông

còn cần cho đất nước

Còn phần tôi đành

nhận riêng phận bạc má hồng

Nếu ông về được

đến quê hương

và gặp lại

người mẹ già tóc bạc

Hãy nói với người rằng

tôi đã chết

Để mẹ hiền đừng

ngóng đợi tin con.

Еще от ꧁༺ ÚŦ ŁłỄU ༻꧂

Смотреть всеlogo

Тебе Может Понравиться