(NỮ) Anh Hạnh, anh lại say nữa rồi.
(NAM) Ai, ai nói tôi say?
Ừ cứ gọi là say cũng được.
Nhưng vì sao, vì sao
cô biết tôi say không?
Tại vì tôi ko được say đắm.
(NỮ) Trời ơi! Anh định làm khổ tôi
tới khi nào nữa hả anh Hạnh?
(NAM) Hạnh! Hạnh! Hạnh!
Lại cũng anh Hạnh hoài.
Tại sao phải là anh Hạnh?
Cô yêu nó lắm phải không?
Cô yêu nó lắm phải không?
(NỮ) Ừa, tôi yêu đó!
Vì tôi đã yêu,
yêu cuồng vọng say mê.
Một chàng trai nghèo
hiền hậu dễ thương.
Đã cùng chung sống
với nhau từ thuở ấu.
Đến hôm nay
thành chồng vợ trăm năm,
mà tôi vẫn còn yêu.
(NAM) Trời ơi!
giọng nói như ru
đưa tôi vào trong mộng.
Cứ đắm chìm trong cõi u mê.
Lao thân như con
thiêu thân khờ dại
Để khi tỉnh ra
ngỡ ngàng cay đắng,
lừa dối nhau
lừa chính bản thân mình.
(NỮ) Anh Hạnh, anh nói gì lạ vậy?
(NAM) Thôi im đi!
Tôi giết cô bây giờ!
Cô định hành hạ tôi
đến bao giờ?
Ở với thằng này
lại nhắc tới thằng kia.
(NỮ) Anh Hạnh ơi!
Em vẫn yêu anh
như thuở ban đầu.
Em đang khao khát đợi chờ.
Hay anh đã quên rồi
thuở cơ cực ăn xin.
NÓI
(NAM) Khốn nạn! (Hạnh tán Lan )
Cô nói ai ăn xin?
(NỮ) Anh Hạnh! Anh đánh em à?
(NAM) Không phải Hạnh!
Ờ... Ờ... Hạnh đây,
anh xin lỗi em, em hãy tha lỗi cho anh.
NÓI-LỐI
(NAM) Lan ơi!
tôi quỳ xuống đây,
quỳ xuống đây
xin Lan cứ thẳng tay mà trừng phạt.
Chỉ vì một phút ghen hờn nông nỗi
mà bàn tay này,
bàn tay này đã xúc phạm tới Lan.
VỌNG CỔ-4
Lan ơi tôi là một thằng ngu
nhận lầm vai…. diễn….
Nên khi vỡ kịch trớ trêu
chưa hạ màn kết thúc
mà sắp đuối sức khan hơi
trời ơi tôi muốn tháo cỡi xiêm y
tìm đường chạy trốn
để không còn ai nhớ đến...
Tên...
Mình.
Trời ơi, chính tôi đã khai tử tôi rồi.
(NỮ) Anh Hạnh!
Anh tỉnh hay say mà nói lời lạ lùng,
nghe như có điều gì u ẩn
đang chất chứa trong lòng anh.
(NAM) Tôi tỉnh thì say
còn lúc say hóa ra tỉnh,
trời ơi! có hạnh phúc gì đâu.
Một thứ tình yêu
được tạo bằng gian dối,
thể xác cận kề nhau
mà xa cách tâm hồn.
CÂU 6
(NỮ) Hạnh, anh nói vậy nghĩa là sao?
(NAM) Cô hãy nghe cho kỹ đây,
tôi không phải là Hạnh của cô.
(NỮ) Sao! Anh ko phải là
Hạnh của tôi à?
Vậy anh là ai? Anh là ai?
(NAM) Tôi là ai thì cần gì cô tìm hiểu.
Nhưng xin cô hãy nhớ kỹ dùm
tôi không phải là Hạnh của cô.
Phải! bịp bợm giả trá vậy là đủ lắm rồi,
tôi không còn đủ can đảm
để đóng tiếp vai tuồng
của thằng cho thuê thân xác.
Và tôi cũng không hề yêu cô,
mà chỉ say mê cô
qua nhan sắc ở bên ngoài.
Còn cô, đáng thương hay đáng ghét,
Cô là nạn nhân
hay là thảm họa của đời tôi.
Hết rồi, xin đừng hành hạ tôi chi nữa,
hãy để cho tôi
nhận đúng tên mình
bằng hai tiếng An ơi.
NÓI
(NỮ) Anh Hạnh!
(NAM - 2) (Ho ….)
Chúc em có những ngày
hạnh phúc tốt đẹp.
VĂN-THIÊN-TƯỜNG
(NỮ) Anh Hạnh,
Hạnh ơi xin anh hãy tha lỗi cho... em.
Đã sai lầm, đánh mất cả đời em.
Khi còn tăm tối
mà em thấy rõ anh hơn.
Bởi ánh sáng cảm nhận từ trái tim,
là sự cảm thông
rung động ở tâm hồn.
Còn khi sáng mắt ra,
em vội vàng nông cạn.
Âm mưu của người ta,
bắt em, phụ rẫy bạn chung tình.
(NAM) Thân tàn phế,
nghèo tay trắng lưng không.
Là một kẻ bá vơ,
sống lang thang trên phố chợ vỉa hè.
Tôi quen biết đâu, với người sang cả.
Người giống họ giống tên,
trên thế gian đâu phải lạ lùng gì.
Cám ơn cô đã thương kẻ nghèo hèn.
Tấm lòng xin ghi nhớ,
tôi không phải là
Hạnh của cô đâu!
VỌNG CỔ-4
(NỮ) Hạnh ơi!
xin anh đừng mặc cảm
thân phận của anh
mà làm khổ hai chúng mình chi nữa...
Em phản bội tình chung,
anh tủi buồn lặng lẽ.
chưa đủ hay sao
mà còn hủy bỏ một...
Chân...
Tình…
Thổn thức với nỗi trái ngang
em mới nhìn lại được lòng mình.
Ngày xưa anh dối em
anh không tàn tật,
Em sợ anh buồn nên giả bộ tin thôi.
Và lòng tin
theo năm tháng dần trôi,
em yêu anh
yêu với tấm chân tình cao quý.
Người ta mượn bóng hình anh để lừa em,
khi em vừa nhìn thấy lại cuộc đời.
NÓI
Anh nói đi anh,
tại sao anh lặng yên
bàng hoàng xúc động?
Anh hãy nói là,
anh vẫn là Hạnh của Lan.
Hay anh nghĩ em
là một người vong tình phản bội.
Không!
Không em vẫn là Lan của anh đây,
anh Hạnh!
(NAM) Lan! Lan ơi em không có lỗi,
người có lỗi là anh.
Nếu anh không mặc cảm bỏ đi,
không tự ti để đưa mình vào bẫy,
thì hai đứa mình đâu phải cách xa nhau.
Anh yêu em
mà không hiểu được lòng dạ em.
Lan ơi hôm nay mình gặp
có chậm, chậm không hả em?
XỀ-CÂU-6
Ngày xưa thường em nói
dẫu anh tàn phế hai chân,
thì em vẫn yêu anh yêu đến trọn đời.
Bây giờ tay ở trong tay
em không để mất người yêu năm nào.
Dìu nhau trên nẻo đường đời,
ngại chi sướng gió
chông gai ngăn đường./.