(NAM) Lan, Lan ơi,
Lan à, bánh mì nè
em đâu rồi lan.
(NỮ) Em đây nè, anh Hạnh ơi,
Em bị má sáu
xiềng chân chân này nè.
(NAM) Trời ơi,
trời ơi sao người ta nỡ
độc ác với em như vậy.
(NỮ) Anh hạnh,
Anh hạnh ơi tại... vì...
Em không chịu ..
làm vật bán mình
đổi cả cuộc đời…
cho kẻ thừa tiền mua vui.
(NAM) Trời ơi!
khủng khiếp quá Lan ơi
Anh căm hận sôi gan
người ta quá bạo tàn…
Đem vùi dập đời em.
(NỮ) Hạnh ơi!..
xin anh cố nén căm hờn
Đưa em thoát khỏi chỗ này …
Đừng vọng động không nên.
(NAM) Lan ơi
cuộc đời mình bất hạnh
sao người ta
chẳng xót thương tình.
Anh sẽ lên với em đây!
Trời đất ơi...
cầu thang bị gãy mất rồi?
(NỮ) Anh Hạnh! Anh Hạnh ơi,
anh tìm cách
lên đây với em đi anh Hạnh.
(NAM) Ờ, ở được rồi
anh sẽ lên liền mà. ( Hạnh té: ... ơ.... á… á)
(NỮ) Anh hạnh!
anh té phải không anh Hạnh?
(NAM) Lan...
Lan ơi nghe tiếng em kêu
anh rối bời bấn loạn...
Rời rã não cân tan nát cả...
Tâm...
Hồn...
(NỮ) Anh có sao không…
Anh có đau lắm không anh..
(NAM) Không ai đánh mà đau
anh đau nhói trong lòng.
(NỮ) Tấm lòng của anh
dành cho cô gái mù xấu số,
Em xin ngàn đời ghi khắc ơn sâu.
(NAM) Lan ơi đã nguyện một đời
sống chết bên nhau,
Thì nỗi khổ của em
đang xéo dầy trái tim anh đó
Bài ca son sắc thủy chung
dễ gì quên được,
Xin đừng nói tiếng chia xa
khi tình đã phụ tình.
(NỮ) Anh hỡi anh đôi mình…
câu sắc son chung tình…
Trọn đời không phai
Dù rằng đời phong ba,
Chữ thủy chung giữ vẹn
đừng bỏ em lẻ loi trong đời.
(NAM) Số phận hai ta
sao đoạn trường bi thảm quá,
có lẽ trời sinh ra
để gánh chịu tội tình.
Mất mẹ, mất cha
không nơi nương tựa,
Bị đánh đập đoạ đày
chẳng chút xót thương,
Chỉ còn lại đây
một tình thương chân thật
Sao người ta đành lòng
hủy diệt Lan ơi..
(NỮ) Anh Hạnh ơi!
anh đang ở đâu vậy
Em đi tìm Anh đây nè!
Anh Hạnh ơi?...
Hạnh ơi!
em cứ ngỡ khi sáng mắt rồi
mình sẽ có ngày sum họp, nào ngờ đâu...
Mình em khóc phân ly
Nghe vỡ tan trong lòng
Đau thương phũ phàng
bây giờ biết trách ai đây
(NAM) Lan ở nơi phương nào
có hiểu tình của anh nặng đau.
(NỮ) Hạnh ơi, anh đang ở đâu...
Anh Hạnh ơi…
(NAM) Anh nào vong tình
phụ phàng quên lãng
Mối duyên ban đầu
để em phải cô đơn
lẻ loi giữa nơi cuộc đời
tim người sống trong màn đêm
Ôi đớn đau vô cùng
Anh biết còn nương tựa ai.
(NỮ) Trời ơi đôi mắt sáng mà chi
khi bóng đêm phủ trùm đời tôi
(NAM) Ngày nào mình còn bên nhau
(NỮ) Rồi bây giờ biết tìm nơi đâu
Anh hỡi anh....
thấu cho... lòng... em...
Anh Hạnh anh ở đâu vậy
Anh Hạnh ơi...
Kìa chú tư!
chú tư có thấy anh Hạnh
ở đâu không?
Ơ kìa! anh Hạnh, anh Hạnh,
phải rồi!
anh hạnh của tôi đây mà,
anh Hạnh.
(NAM) (Ho…) Chúc Lan có những ngày
hạnh phúc tốt đẹp.
(NỮ) Anh Hạnh!
Hạnh ơi xin anh hãy tha lỗi cho... em...
đã sai lầm đã đánh mất cả đời em
khi còn tăm tối…
mà em thấy rõ anh hơn
bởi ánh sáng cảm nhận từ trái tim
là sự cảm thông rung động ở tâm hồn
Còn khi sáng mắt…
ra em vội vàng nông cạn
âm mưu của người ta
bắt em, phụ rẫy bạn chung tình.
(NAM) Thân tàn phế
nghèo tay trắng lưng không
là một kẻ bá dơ
sống lang thang…
trên phố chợ vỉa hè
tôi quen biết đâu..
với người sang cả
người giống họ giống tên
trên thế gian đâu phải lạ lùng gì
cảm ơn cô,…
đã thương kẻ nghèo hèn
tấm lòng xin ghi nhớ
tôi không phải là Hạnh của cô đâu...
(NỮ) Anh Hạnh
(NAM) Thôi em hãy về đi
thương tiếc làm chi
một con người khốn... khổ.
vì giữa chúng ta
đã hết tình hết nghĩa
hết nợ…
Duyên...
Rrồi...
Dẫu biết rằng cuộc chia ly
có kẻ khóc người cười.
Anh mừng cho em trị lành đôi mắt
mang ánh sáng ngập tràn
Cho em được
tròn duyên nợ trăm năm
Còn tôi,
Lan cứ xem như đã chết từ lâu,
đừng tiếc thương
một cuộc đời bất hạnh.
đâu dám đèo bòng
mơ ước chuyện tình duyên
Thôi thế đành thôi
mình vĩnh biệt nhau rồi.
(NỮ) Không!
Hạnh ơi kể từ bây giờ ta sẽ
không xa nhau nữa đâu.
(NAM) Đời anh còn gì
khi anh mất em trong đời
thương nhớ thương từng đêm
nước mắt trào dâng tình xuân phai tàn
Duyên đành lỡ làng.
Lan hãy về đi
tình ta không còn
mong gì trùng... phùng./.