Mẹ như sông biển lớn vòng tay âu yếm ngọt ngào
Thương con yêu đi vào đời lo cho con còn khờ dại
Bao lời khuyên còn đó
Mẹ ơi bao năm xa nhà
Con sao quên được ơn nghĩa nặng tình sâu
Nên trăm năm phải vâng lời mẹ
Cây đa bến cũ con đò khác xưa
Vào vườn trầu cau anh nói em nghe
Sông có cạn nhưng tình không cạn
Mấy ai ra ngõ mà trông nghe lời cha mẹ
Nên có yêu ai anh yêu trọn đời
Xin giữ cho nhau sao cho trọn thề
Thời gian ơi xin chớ vội qua mau
Cho khói sương sớm hằn trên tóc mẹ
Để tôi được hồn nhiên nô đùa như thuở bé
Và ru giấc thần tiên trong vòng tay mẹ ân cần
Dù mưa nắng gian lao đã làm tay mẹ chai sần
Ầu ơ công phu chuông đổ liên hồi
Bắp khoai thúng trước con ngồi thúng sau
Chợ quê xa đôi chân mẹ bước mau
Tiếng mõ trâu hòa nhịp gánh nặng oằn
Con lớn dần cho gánh nặng càng tăng
Vai mẹ bao lần đổi thay từng miếng vá
Ầu ơ cánh cò lặn lội bờ sông
Gồng gánh thay chồng vất vả nuôi con
Nắng chiều hiu hắt đầu non
Thương con nhỏ dại
Ầu ơ thương con nhỏ dại mà héo hon trong lòng
Như những cành khô trụi lá trên đồng
Vẫn ngày đêm hiến dâng dòng nhựa sống
Để tươi màu xanh thắm những chồi non
Đã sanh con thì phải sống vì con
Đời của mẹ chỉ còn tình mẫu tử
Dù cha con đã đi vào thiên cổ
Giữa độ xuân thì tóc mẹ hãy còn xanh
Nên trăm năm phải vâng lời mẹ
Cây đa bến cũ con đò khác xưa
Vào vườn trầu cau anh nói em nghe
Sông có cạn nhưng tình không cạn
Mấy ai ra ngõ mà trông nghe lời cha mẹ
Nên có yêu ai anh yêu trọn đời
Xin giữ cho nhau sao cho trọn thề
Đâu ngại chuyện tử sanh nhưng mẹ
Vẫn muốn mình được sống hơn trăm tuổi
Bởi trần ai nhiều chông gai cạm bẫy
Mẹ sợ chân con lỡ bước sai đường
Mẹ muốn dìu con qua những đoạn trường
Để mùa Vu Lan con được quỳ bên gối mẹ
Với một đóa hồng chan chứa yêu thương
Ôi cuộc đời còn hạnh phúc nào hơn
Chữ hiếu của con là lửa hồng trong tim mẹ
Làm vơi bớt đi bao nhọc nhằn vất vả
Là nguồn vui khi bóng xế trăng tà
Khi đã trưởng thành con mới thấy
Thời gian sao vội vã trôi nhanh
Tóc mẹ bây giờ đã mất hẳn màu xanh
Đôi mắt đẹp không còn long lanh nữa
Nên mẹ vẫn mong từng năm từng tháng
Được vui ngày hạnh phúc của con
Mẹ
Để chồi non được tươi màu lộc biếc
Cho màu xanh nối tiếp mãi cuộc đời
Chữ hiếu chưa tròn con chưa vội mẹ ơi
Sợ bổn phận làm lòng con xao lãng
Biết giữ thủy chung và nhân nghĩa
Là đã vuông tròn chữ hiếu với từ thân