menu-iconlogo
logo

Mùa Thu Trên Bạch Mã Sơn

logo
Lời Bài Hát
Trăng thu dạ khúc:

Vũ ca! Không hiểu sao muội bỗng nghe buồn rưng rức.

Khi biết mình phải... xa lìa những tình thương nơi cố hương...

Từ bây giờ đến sau này

Quê hương cách trở bóng chim bay

Xót xa tâm sự chút hoài hương thêm nhớ thương.

Mùa thu này, lá rụng nhiều

Xót xa ly biệt mõi mòn trông theo bóng trăng.

Lối:

Loan cô nương xin hãy thương hại dùm một cánh chim phiêu bạt tôi sẽ mang mãi ân tình thâm trọng này trên suốt quãng đường đời.

Hồ Vũ ân ca! Đây thanh bảo kiếm có khắc tên Vương Hồ Vũ xin ân cần trao lại cho cố chủ của thanh gươm...

Loan cô nương! Đối với cô nương tôi tuy là một kẻ thi ân, nhưng thật ra khi bước chân đi tôi lại là người mang nặng nợ...

Mục đích tôi đến Phùng gia trang bán thanh bảo kiếm ngoài việc kiếm tiền chuộc áo và trước giờ giã biệt tôi mong gặp một người con gái tuy sơ ngộ mà niềm luyến lưu lại thâm sâu hơn biển rộng sông... đầy...

Lại trang trọng nhận thêm ân tình thâm trọng trong vòng tay héo hạnh khô gầy.

Dù mai này trên bước đường bôn ba xuôi ngược, bụng đói tay run cũng xin thề không để mất áo rời gươm.

Tấm thân cô lữ mang sương Giang bắc gió Giang nam mà lòng cứ vọng tưởng một phương Liễu Châu kỷ niệm.

Ôi ai xui khiến sợi tóc mềm như tơ nhuyễn mà trói chặt nhớ thương cho đến trọn cuộc đời...

Hồ Vũ ân ca, trong đời há dễ được phút giây tao ngộ còn biết làm gì hơn đành cắn răng nuốt lệ để chia xa...

Loan cô nương! Từ lâu nay tôi đã sống cuộc đời rày gió Trường An mai sương Cam Túc. Tôi từng tự hào rằng từng trải và không ngờ lại vướng vào sông nước Liễu Châu.

Ngày ăn lữ quán Thiên Sương, tối ngủ dạ cầu Ngọc Lễ, những chốn đã đi qua rời xa không tiếc nhớ sao giờ định đi xa mà cứ nghe nặng trĩu bước chân sầu.

Một trái tim đã chay sạn phong trần, vỡ lớp vỏ mới biết thật ra vô cùng mềm yếu.

Nhưng đã lỡ rồi còn gì đâu bận bịu mai mốt rồi đây ai xuất giá theo chồng.

Lý con sáo:

Giờ nay nơi Bạch Mã Sơn đang rộn ràng hôn lễ, nàng đang gục đầu trong vòng tay âu yếm của Phùng Quân, trao cho nhau từng nụ cười từng hơi thở.

Còn ta, ta sẽ cô đơn trọn đời trọn kiếp...

Vậy xin ân cần trả áo ai trao như gửi lại lời đoan thệ hỡi Loan nương... ơi...

Trả áo em là trả luôn tình đầu tiên

Đường đôi ngã ly tan, tình mộng vẫn vương mang, đang xúc động tâm hồn, rồi em đi lấy chồng...

Ta ngậm ngùi trong theo bước ai.

Xác pháo rơi đỏ trên đường đi.

Rời kiệu hồng em theo bước ai, đang khóc thương xót xa niềm riêng...

Kìa Trác đại sư ca!

Vương Hồ Vũ tên tuổi nhà ngươi lẫy lừng trong thiên hạ, nhưng ta không ngờ ngươi chỉ là tên đốn mạt đê hèn.

Trác đại sư ca định làm gì?

Ta sẽ giết kẻ định phá hoại hôn nhân và dẫm bừa lên hôn lễ...

Vậy thì Trác đại sư ca cứ xuống tay đi để kết thúc cho xong cuộc đời tiểu muội...

Vì kẻ định phá vỡ đích thực là Phùng Cẩm Loan một cô gái hư... hèn...

Không Loan muội!

Đó là một giải quyết vuông tròn.

Cho Trác đại sư ca không còn hờn tủi, Vương Hồ Vũ được thầm lặng ra đi.

Và cho tiểu muội được dễ dàng chọn lựa trước một con đường rẽ lối chia đôi, trước một tâm tư giông tố tơi bời khi mùa xuân đã nằm yên trong giấc... ngủ...

Không, Loan cô nương lỗi lầm này do tôi tất cả thì kẻ đáng chết là tôi chớ không phải cô nương.

Không, Hồ Vũ ân ca hãy đi đi và xin hãy mang theo những gì trong mộng mị...

Loan cô nương ơi! mộng của tôi bình thường như dòng sông chảy xuôi về biển cả...

và không bao giờ muốn mang theo những kỉ niệm ở bên đường.

Cuộc đời tôi đã thảm thương và buồn bã tự lâu rồi.

Nếu cần phải nhận thêm một vài bất hạnh tôi không hề trốn chạy hôm nay.

Tôi đến đây như một kẻ ăn mày đang đói khát xin từng bát cơm manh áo, thì không bao giờ xứng đáng xen vào câu chuyện của hai người trong cuộc sắp thành hôn...

Mùa Thu Trên Bạch Mã Sơn của minh cảnh/Mỹ Châu - Lời bài hát & Các bản Cover