Hương hoa quê mẹ đất Hòn
Thương cành xuân lòng hoài hân
Đêm rừng lặng nghe suối hát
Hát ru người yên giấc ngàn thu
Dưới ánh sao trời vầng mây ngẩn ngơ thương tiếc
Cánh hoa quê nhà nở đẹp cả trời quê
Bảo tố không sờn lòng son chị ơi có biết
Hát lý tư phùng dường ai xé rạch lòng em
Hát lý tư phùng dường ai xé rạch lòng em
Hát lý tư phùng dường ai xé rạch lòng em
Ai hát trong sương bên phía đất
Hòn làm rưng rưng giọt sao
Đêm gọi thức cánh rừng xao
Xuyến sân chim ngập ngừng con nước lớn
Ôi câu hát quê hương nghe đoạn trường
Ai oán mà lai láng tình quê như đã
Từng nghe cô gái
Kiên Giang đã hát bên đồng
Em hát dân ca anh có nghe không điệu lý tư phùng
Nghe em hát con cá nhớ sông nhớ biển
Con chim nhớ rừng lòng se thắt bâng khuâng
Biển của ban mai biển của hoàng hôn
Về Hòn Đất em hát bông sứ trắng
Đêm Đông Hồ anh đọc trang thơ mới khai sinh
Thấy ngọn núi cánh rừng nghiêng mình soi bóng biển
Tiếc thương một cánh hoa rơi
Bồi hồi trăn trở không nguôi nổi buồn
Lách tách mạng thuyền hoa muống lắng nghe em hát
Hát lý tư phùng cùng chung ước nguyện thời xuân
Nghe tiếng em ca những đóa hoa hé nở
Rạng rở con đường đi thương quá cuộc đời
Chị sứ đã thành bông hoa của
Núi sông hương sắc tuyệt vời
Nguyễn Trung Trực để lại cho
Đời tấm gương oanh liệt
Khí phách người anh hùng
Thành bài hát của quê hương
Điệu lý tư phùng em hát tên người chị Kiên Giang
Để lại cho nước non một nhành hoa sắc thắm
Em hãy hát nữa đi cho cuộc
Đời này chấp thêm đôi cánh
Nhưng sức mạnh của đại
Bàng văng đôi cánh bay xa
Đi trên sóng lặng gió chiều
Trông vầng mây trời vời
Vợi nghe hòn đảo xa sóng hát
Bát ngát vùng trời
Bốn bức mùa tiêu
Nắng sớm mưa chiều gợi thêm tuổi tên chị Sứ
Hát lý tư phùng mà nghe
Như có chị về đây
Quê biển phía tây soi bóng Tô Châu gọi
Núi nghiêng đầu dưới bầu trời xanh thẳm
Bãi biển Kiên Giang đẹp như tiên cảnh sơn
Thủy hữu tình thơ mộng và nhấp nhô con
Sóng tung bọt trắng những tên hòn
Nhắm dòng nước đỏ U Minh tràm xanh miệt thứ mà hòn
Phụ Tử mơ màng
Nghe trong nắng trong sương có hương của lúa
Và tên của những tập đoàn hợp tác mới hôm nay
Cúi mình hôn mảnh đất hòn nhớ lá me
Bay quanh tóc chị
Sứ tím sắc trời quê chị
Nhớ thuở ấy nghe cả quê hương rung chuyển
Như giờ đây khắp làng nước
Đi lên như bảo lớn tràn về
Kiên Giang ơi cho tôi xin một chỗ đứng nơi đây
Bên dáng đứng của
Cha Anh để nghe hát lý tư phùng êm dịu hào
Hùng như tiếng đàn ngâm cung nhặt khoan trầm bổng
Ơi những đoàn tàu ra khơi ngày đêm cần mẩn
Đưa cá tôm về bến cảng quê hương
Trong giấc mơ em đã gặp
Lại ngày hội những nàng tiên
Như nghe mẹ kể chuyện trong đêm còn thơ trẻ
Phải không em điệu lý tư phùng
Có từ trong hoa trong lá
Có công em và có cả công anh cùng với những
Người thương hát điệu lý
Mang tên những anh hùng
Ôi soi gương chị sáng đời em đất
Hòn quê mẹ Kiên Giang diệu kỳ
Hát nữa đi em hát về bờ biển phía tây
Thanh thiên bạch nhựt góc trời này phương nam